"Dạ Khê Hàn làm như có chỗ ỷ lại ở trong màn đêm, sự ấm áp kia hóa thành ôm lấy bản thân mình, xua đuổi cơn giá lạnh ở trong lòng..."
*********
Đề tài đột nhiên im bặt, liền vào lúc này, mọi người đều vô cùng ăn ý không tiếp tục nói chuyện nữa, mà sắc mặt của Dạ Khê Hàn vẫn xanh mét, cắn chặt môi, tựa như có chuyện gì đó nghẹn ở yết hầu, cái gì cũng không nói nên lời.
"Vậy, Tuyết trang chủ, ngươi có chỗ ở không?"
Nam Côn Luân tạo đề tài, quay đầu nhìn về phía Tuyết Tâm đang bịt mắt, chỉ thấy Tuyết Tâm ngẩn người ra một lúc, sau đó lắc đầu.
Ánh mắt của Nam Côn Luân trở nên sáng ngời, nói: "Ta giúp ngươi sắp xếp một chút."
Nam Côn Luân nói xong, ánh mắt giảo hoạt quét về phía Phó Vân Mặc, hai người giống như ăn ý, Phó Vân Mặc tựa hồ trong nháy mắt liền lĩnh hội được Nam Côn Luân muốn làm gì, thiếu chút nữa nhịn không được giơ tặng cho hắn một ngón tay cái.
Nam Côn Luân đi tới chỗ Chưởng quầy, nhẹ giọng nói: "Chưởng quầy, làm phiền ngươi một chuyện."
Chưởng quầy đang nghe Nam Côn Luân nói chuyện, lập tức cho rằng Nam Côn Luân muốn thuê thêm phòng, nhưng mà Nam Côn Luân rất nhanh liền đánh gãy ý nghĩ của hắn.
"Nói hết phòng, thanh âm lớn một chút."
"Hả?"
Chưởng quầy không rõ nguyên do, Nam Côn Luân đặt thỏi bạc ở trên quầy, nói: "Ngươi cứ dựa theo lời ta nói là được."
Vị chưởng quầy kia thấy bạc liền không còn nghi hoặc gì, ngay sau đó làm thanh giọng, nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diem-tieu-nhi-cung-nu-ma-dau/1368504/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.