Mười năm sau
“Hạo, buông, công việc của ngươi còn chưa làm xong không phải sao?” Tử Đồng vỗ vỗ bàn tay to bên hông ,gương mặt tuyệt mỹ vẫn khuynh thành, cũng không hề như lúc trước nam nữ khó phân,có một cổ mùi vị thành thục ôn hòa .
Đem mặt chôn ở cần cổ y Mộ Dung Viêm Hạo nhẹ nhàng thở dài.”Ngươi a! Vẫn như trước kia tương đối khả ái.” Trước kia giống như hài tử ,ngây thơ làm cho người khác muốn đùa, không giống hiện tại tâm trí đã hoàn toàn thành thục, bất luận là nói chuyện hay hành động cũng giống như đại nhân, không hề còn uốn trong ngực của hắn làm nũng nữa.
Tử Đồng hừ lạnh một tiếng.”Đều ba mươi ,tại sao có thể cùng trước kia giống nhau.” Nam nhân này thật đúng là xui khiến, trước kia y giống như hài tử ngại y quá ngây thơ, sẽ không biểu đạt tình cảm nội tâm ,không hiểu lòng người hiểm ác, hiện tại y không ngây thơ cũng biết nói chuyện, rồi lại ngại y không đủ thiên chân khả ái.
Thở dài, Mộ Dung Viêm Hạo quyến luyến tiếp tục chôn ở cổ y,hấp thu mùi vị mê người của y.
Lần này ngay cả Tử Đồng cũng thở dài rồi, thăm dò đỉnh đầu đen nhánh của hắn..”Ngươi a! Nếu không đi làm việc,Định Duệ lại muốn tới oán trách lỗ tai của hắn sắp sinh kén .”Định Duệ cùng y oán trách đã ba mươi tuổi,có lão bà không thể hôn, có hài tử không thể vuốt ve,nghĩ đến đời trước nhất định là Định Duệ tạo nghiệt.
“Đừng để ý đến hắn.” Rất nhanh đem người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diem-luyen-tan-dong/3125495/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.