Trên đường từ thư viện về nhà, Tần Hàm và Hồ Khả Viện không ríu ra ríu rít với nhau như lúc trước.
Tình bạn suốt ba năm cấp ba bỗng dưng xuất hiện tấm kính mờ ngăn cách, khó có thể nhìn thấu được.
Tần Hàm còn nhớ cái lần kể cho Hồ Khả Viện nghe chuyện "Nhất kiến chung tình" là năm lớp mười.
Lúc ấy cô và Hồ Khả Viện ngồi bàn trước bàn sau, trong giờ nghỉ trưa, bọn con trai không chịu ngồi yên mà chạy ra ngoài chơi bóng rổ. Hai người các cô đi vệ sinh trở về liền tụm lại một chỗ, dùng cái rèm màu xanh da trời che đi ánh nắng gay gắt của buổi trưa, ghé sát vào nhau thì thầm to nhỏ.
Đây là lần đầu tiên Tần Hàm nói chuyện đó với người khác, trước kia cô chỉ viết trong nhật ký của mình mà thôi.
"Là chuyện nhiều năm về trước."
Tần Hàm hắng giọng nói, có chút trịnh trọng, giả vờ bày ra bộ dáng thâm tình.
Cô chỉ vừa bắt đầu câu chuyện Hồ Khả Viện đã cười phá lên: "Tần Hàm, cậu giống bà cụ non thật đó."
"Im lặng trước đã, bà cụ non này sẽ kể lại tình sử cho cậu nghe."
"Ha ha ha vậy cậu mau kể đi! Mình tuyệt đối không cắt ngang nữa đâu!"
Hồ Khả Viện làm động tác kéo khoá miệng lại, ra hiệu cho Tần Hàm biết cô đã bật chế độ im lặng rồi.
Đó là lúc Tần Hàm còn học cấp hai, nhà trường tổ chức một chuyến đi đến Bảo tàng địa chất.
Xe buýt lớp Tần Hàm bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diem-duong/3344719/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.