Năm ngày, nói dài cũng không dài, nói ngắn cũng không ngắn.
Nămngày, Sở Mạc Trưng như trước ở trên triều không đả động tới vấn đềTrương Thị phản loạn, chúng đại thần trong lòng ngày thêm hoảng sợ.
Năm ngày, Sở Mạc Đường như trước bình thường lên triều, nhưng được một chút lại lòng nóng như lửa đốt chạy về Huân vương phủ đợi sư phó đến.
Ngày hôm đó trước khi lên triều, nhận được tín hàm của hai vị sư phó nói giờ Tỵ sẽ đến vương phủ, sự lo lắng trong nhiều ngày của Sở Mạc Đường cuốicùng cũng có thể buông xuống phân nửa.
Trên đại điện, văn võ báquan như cũ phỏng đoán thánh ý, hoặc nhiều hoặc ít nói một chút việc,tranh thủ cho mình ít lợi ích. Sở Mạc Đường tuy nghe, nhưng phân nửa tâm lại suy nghĩ xem sư phó có thể đúng hạn đến hay không. Bỗng nhiên, nghe được một tiếng “Huân vương điện hạ cũng nên lập phi”, mà không khỏingẩng đầu.
Chỉ thấy trên đại điện, Lại bộ thượng thư khom ngườitrần tình, dõng dạc nói: “… Bệ hạ thánh minh, Huân vương điện hạ thuởnhỏ thiên tư bất phàm, thông tuệ dị thường, tâm trí phẩm hạnh không cóchỗ để chỉ trích, nhưng… Huân vương cùng đã làm quan nhiều năm mà đếnnay vị trí chính phi vẫn như trước trống không, thần cho rằng hơi cóchút không ổn.”
Sở Mạc Trưng duy trì tư thế tùy ý, hơi nhướn môi mỏng, mặt mày như đầm nước trầm tĩnh, làm người ta nhìn không thấu sâucạn. “Huân hoàng đệ có ý kiến gì không?” Lười biếng đem vấn đề ném choSở Mạc Đường.
Cắn chặt răng nắm song chưởng, Nhạc Hi, Nhạc Higặp chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diem-de-khuynh-nhan/1543022/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.