Đông đi xuân tới.
Ngày xuân Đông Việt, hoàng thành phủ trắng một mảnh thuần sắc, thị vệ trong cung cùng cung nhân đều đã đổi trang phụcxuân, giẫm lên tuyết trắng đầy trời bay múa, bắt đầu một ngày mới.
Tựa như ngày thường, Sở Mạc Trưng bên miệng nở nụ cười thâm ý yếu ớt, ngồi xuống vương tọa.
“Các vị ái khanh bình thân, hôm nay có chuyện gì khải tấu?” Tùy ý vung tay,thờ ơ nhìn văn võ bá quan quỳ thành một mảnh, Sở Mạc Trưng khẽ nghiêngngười, che lại quang mang mắt phượng.
Từ ngày Trương Hàng phảnloạn đến nay, Diễm đế bệ hạ chỉ đem bộ tộc Trương Hàng giết hết, nhữngngười còn lại không có bất luận động tác gì. Trong triều không khỏi cóngười cảm thấy bất an, dù sao Trương Hàng cũng đã nắm giữ triều chínhnhiều năm, quần thần ở đây có mấy người chưa từng qua lại? Nhìn quânvương cao cao tại thượng ngồi bên trên, các đại thần cũng không dám nóinhiều, chỉ đem vài việc tấu lên, sau khi nhận được thánh ý liền luixuống, không nói thêm bất kỳ điều gì.
Bầu không khí trên triềucó chút quái dị, các đại thần tựa hồ muốn nói lại thôi, lại cố kỵ nhìnphản ứng của người đang ngồi. Sở Mạc Trưng nhắm mắt, nhìn vạt áo hồngnhạt nạm vàng ẩn ẩn hiện lên ướt vết, thưởng thức màu xanh nhạt trên đai lưng, gợi lên khóe môi, đảo qua thần sắc các đại thần phía dưới, nhìnnhư lơ đãng nói: “Nếu không còn chuyện muốn tấu thì các khanh sớm trở về đi, chớ cô phụ ngày xuân mỹ cảnh.” Nhìn dấu vết ẩm ướt, Sở Mạc Trưngnhớ đến tiểu nhân nhi kiều mị thần tình,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diem-de-khuynh-nhan/1543021/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.