Huyền Thiên điện, Sở Mạc Trưng lười nhác tựa trên giường, một tay gốisau đầu, một tay buông trên giường, nhìn ra bên ngoài cửa sổ đến xuấtthần.
Nhược Hi nhẹ nhàng đi vào, thấy bộ dáng nam nhân, biết là hắn đang suy nghĩ đến những binh lính vô tội chết đi.
Lặng yên một hồi, Nhược Hi đi tới trường kỷ, cầm tay hắn.
“Xảy ra chuyện gì?” Sở Mạc Trưng ngồi dậy ôm lấy tiểu nhân nhi, giọng nói thuần hậu mang theo tiếu ý sủng ái, trước sau như một.
“Ngươi không vui.” Nhược Hi nhìn hắn.
Mày kiếm khẽ nhếch, mắt phượng hiện lên mỉm cười, “Hi nhi sợ ta khóc không được?”
Đương nhiên sợ! Nhược Hi trong lòng trợn mắt một cái. “Những binh lính vongtrận lần này, ta đã sai người hậu táng.” Nhược Hi liếm liếm môi, “Baogồm cả Trương Hàng bộ hạ.”
Sở Mạc Trưng kinh ngạc nhìn tiểu nhân nhi trong lòng, thân thể cường kiện bỗng nhiên buộc chặt, khiến choNhược Hi cơ hồ vô pháp hô hấp. Tiểu nhân nhi này a, sao có thể làm người ta không yêu đây?
Nâng cằm Nhược Hi, thương tiếc âu yếm hôn lên bờ môi hồng hào, chậm rãi miêu tả hình dạng, nam nhân không kiêng nể gì đút cả tiểu nhân nhi vào trong miệng, giảo quyển quấn lấy cái lưỡi phấn nộn triền miên, mà nước bọt tiểu nhân nhi không kịp nuốt cứ liên tiếplặng lẽ tràn ra.
Nam nhân hô hấp từ từ trở nên thô hơn, mà tiểu nhân nhi cũng dần dần trầm hôn.
Bỗng nhiên, tiểu nhân nhi buông cánh tay nam nhân ra để muốn nhảy xuống, lại bị hắn nhanh tay nhanh mắt khóa vào trong ngực.
“Sao vậy?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diem-de-khuynh-nhan/1543015/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.