Bầu trời ám hồng, tựa như huyết sắc ngưng tụ…
Sở Mạc Trưng mởmắt, từ trong trí nhớ hồi phụ, nhìn Trương Hàng trên tường thành làm trò hề, mỉm cười: Trương Hàng, thất vương chi loạn đã giúp ngươi thừa cơchạy thoát. Nhưng hôm nay, trẫm muốn ngươi đền mạng!
Hoàng thành cửa thành cao vút, nếu lúc này trèo lên thì thương vong đổ máu không thể tránh khỏi, cho nên chỉ còn cách phá cửa!
Nhưng mà đang lúc nhóm binh lính đầu tiên xung phong tiến lên, thấy chếtkhông sờn gào thét nhằm vào cánh cửa cực lớn, thì tất cả đều tuyệt đốikhông ngờ tới cánh cửa đỏ thắm kia thế nhưng trầm nặng thong thả mở ra…
Bên trong, hai hàng binh lính chỉnh tề đứng hai bên, trong tay không cầm đao, cũng không cầm tên, mà chỉ khoanh tay nghiêm nghị.
Trên thành lâu cao, lĩnh binh tướng quân trói chặt Trương Hàng, chiến bàomàu đỏ phần phật, con ngươi từ trước đến nay vẫn luôn trầm ổn xơ xácbỗng nhiên dâng lên từng mảnh thần thái khác thường.
Hắn cúi người, thấp trầm thanh âm lập tức truyền khắp đại địa mờ mịt ── “Thần, cung nghênh chủ thượng hồi kinh!”
Phía sau binh sĩ theo sát mà lên, đồng loạt quỳ xuống, khôi giáp cùng binhkhí tương hỗ vang lên thanh âm phá lệ thanh thúy vang dội: “Cung nghênhchủ thượng hồi kinh!”
Tiếng hô cùng tiếng móng ngựa trận trậnnhư động đất, từng đợt tiếng vọng khiến cho sơn hà đều phải phát run,tất cả mọi người trong hoàng thành đều ngừng lại động tác, ngơ ngẩn nhìn Trương Hàng sắc mặt hôi bại chỉ còn tuyệt vọng.
Sở Mạc Trưng cùng Sở Mạc Đường liếc mắt nhìn nhau,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diem-de-khuynh-nhan/1543014/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.