Trốn tránh liên tục bốn ngày đường, cuối cùng cũng thấy được sân huấn luyện của Uyên uyển cách đó không xa. Nhược Hi thả chậm tốc độ tới gần, phát hiện Sở Mạc Trưng đứng ngoài cửa không ngừng đi qua đi lại, nhịnkhông được trong miệng thì thào: “Trưng, ta đã trở về…” Rồi lập tức từtrên ngựa ngã xuống…
“Hi nhi!” Kinh hoảng rống to, Sở Mạc Trưng xông lên đón lấy thân ảnh tiểu nhân nhi.
Cảnh tượng đập vào mắt ngay sau đó liền khiến can đảm của hắn nhấtthời nứt ra. Trên mặt tiểu nhân nhi, vết máu khô cạn đã ngưng tụ thànhmàu đen, ở bả vai còn có vết đao chói mắt, nhuộm lên một tầng hồng sắcnhè nhẹ, từng tảng lớn vết máu trên áo càng làm cho người ta kinh hãi!Bàn tay run rẩy nhẹ nhàng xoa xoa khuôn mặt tiểu nhân nhi, lúc này mớiphát hiện da thịt nóng bỏng dưới lòng bàn tay khiến cho người ta vô cùng bất an!
“Oanh Nhiên! Oanh Nhiên mau tới đây!” Ôm chặt lấy tiểu nhân nhi, Sở Mạc Trưng dùng hết sức rống lên.
Nhược Hi an ổn dựa vào lòng hắn, mơ màng nhắm mắt lại: Trưng, ta đã trở về… chúng ta an toàn rồi…
…
Trong mông lung, cảm thấy một đám người đang ở bên tai mình ong ongông tranh cãi ầm ĩ, làm cho tâm trạng Nhược Hi vô cùng bực bội bất an,trong người tựa như đang có một cỗ hỏa diễm không ngừng thiêu đốt… rấtmuốn giãy dụa thân thể, nhưng lại phát hiện bản thân trầm nặng vô phápnhúc nhích. Bỗng nhiên, có người cẩn thận ôm lấy nàng, sau đó một dòngnước mát chậm rãi chảy vào trong miệng. Nhược Hi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diem-de-khuynh-nhan/1543010/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.