Bên này, Sở Mạc Trưng cùng Nhược Hi, Sở Mạc Đường, Chu Kính ở trong cung lặng lẽ chuẩn bị công việc xuất cung, thì bên kia, Uyên cùng Ẩn lại vui vẻ đùa giỡn Vô Tức đến quên thời gian.
“Vô Tức nha, ra quyềnmuốn mạnh, phải nhanh.” Uyên làm làm mẫu, nhìn như ra vẻ đạo mạo, “Ngươi xem lúc ra quyền, ở đây, ở đây, ở đây đều phải dùng sức.” Vừa nói vừakhông an phận đưa tay vào cổ tay áo Vô Tức, ở trên cánh tay chắn chắctiến lui.
“Tiểu Vô Tức a.” Uyên đơn giản cởi ra vạt áo Vô Tức,lộ ra bả vai một mạt hồng vết, “Mới lưu lại hai ngày, sao đã như thế mau giảm đi? Chẳng lẽ Vô Tức không thích dấu này, ân?” Thấp trầm giọng nóicùng hơi thở nguy hiểm âm cuối làm Vô Tức khóc không ra nước mắt: Ai sẽthích a? Huống chi kẻ lưu lại còn là một nam nhân!
“Vô Tức không dám.” Cắn răng, Vô Tức trong lòng yên lặng niệm : Bên cạnh ta không cóngười, bên cạnh ta không có người. “Vô Tức yêu dấu, không nên như thếlãnh mặt đối chúng ta a. Nếu ngươi không thích, ta có thể một lần nữalưu lại dấu vết thật tốt cho ngươi là được.” Ẩn đứng bên cạnh lo thiênhạ không đủ loạn cũng đi lên.
“Vô Tức thích dấu dạng gì?” Ẩnngây thơ nghiêng đầu, “Hay là ở ngực nhé, như vậy Vô Tức có thể nhìnthấy.” Nói xong, liền cúi đầu, há mồm ở trước ngực Vô Tức mút hôn, côngbằng ở trên hai trái tiểu thù du cắn xuống một lần, trước lúc buông môicòn quá phận qua lại liếm lộng quả nhi trong miệng, đem nho nhỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diem-de-khuynh-nhan/1543006/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.