Sau khi Vô Tức ly khai, Sở Mạc Trưng nắm tay Nhược Hi bước vào nhà tù.Vô Mệnh bị khóa trên tường thấy Diễm đế bệ hạ cùng Khuynh Nhan công chúa đều bình yên vô sự đứng trước mặt, liền thẳng thắn nói: “Vô Mệnh khôngngờ tới, Khuynh Nhan công chúa lại có năng lực lớn như thế, cư nhiên cóthể từ trong tay Ảnh môn, một sợi tóc không tổn hao gì trở về, xem ra bệ hạ hẳn đã có chuẩn bị.”
“Vô Mệnh mỗi ngày đều ở cạnh ta, saolại không biết?” Nhược Hi thưởng thức ngón tay nam nhân, thản nhiên chậm thanh nói, “Ngươi nếu có thể điều khai Hồng Tụ Oanh Nhiên, là thấy được ta đã khinh thường ngươi. Chỉ là, so với Trưng, Vô Mệnh không biết cóthể mạnh hơn bao nhiêu?”
Nhược Hi nói, làm cho Vô Mệnh trên mặtlạnh đi mấy phần, cũng lộ ra một tia sợ hãi. “Không bằng, hôm nay VôMệnh cùng Trưng tỷ thí một chút. Nếu Vô Mệnh thắng, ngươi có thể tự dorời đi, thế nào?” Nhược Hi như trước cười duyên.
Vô Mệnh ngẩngđầu nhìn nam nhân sau nàng, lại thấy Sở Mạc Trưng vẻ mặt sủng nịch ômtiểu nhân nhi, mặc cho nàng đem ngón tay mình nghịch náo loạn. Sở MạcTrưng ý bảo Chu Kính đem Vô Mệnh thả xuống, cũng đem trường kiếm của thị vệ bên cạnh giao cho hắn.
Không đợi Sở Mạc Trưng buông NhượcHi, Vô Mệnh thân hình đã ngăn trước người hắn, mặt nạ sương lạnh, mắthàm sát ý, lộ ra mấy phần âm lệ. Sở Mạc Trưng đem Nhược Hi đẩy tới phạmvi an toàn, nghiêng người một cái liền tránh thoát thế tấn công của VôMệnh.
Mặc dù Nhược Hi không biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diem-de-khuynh-nhan/1542995/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.