Đột nhiên ở trên môi truyền đến nhiệt ấm, làm cho Nhược Hi như bị điệngiật, ngây ngốc mở to mắt, kinh thanh thở dốc. Mà lưỡi nóng rực linhhoạt của hắn đã tham lam càn quấy trong miệng thơm ngọt của nàng, quấnquýt cái lưỡi mềm mại. “Ách…” Nhược Hi khó chịu giãy giụa, nhiệt nóngtrên môi mỏng vào lúc này lại bỗng buông tha, chuyển qua gáy ngọc duyênbạch, một đường tinh tế vừa hôn vừa khẽ cắn. Nhiệt nóng hô hấp phả trênda thịt của nàng, lưu lại những vết hồng nhàn nhạt. “A ân… Không…” Hương thơm nam tính tràn đầy, làm cho cái ót lần thứ hai bãi công, chỉ biếtvô thức phát ra tiếng kêu yêu kiều.
“Không? Không cái gì, ân?”Sở Mạc Trưng ở bên tai Nhược Hi thấp giọng hỏi. “Là không muốn trẫm liếm như vậy, hay là không muốn trẫm dừng lại?” Miệng bạch ngọc ác liệt namnhân đối tiểu nhĩ thổi khí, còn quá phận vươn đầu lưỡi, ở trên vành tainhư có như không qua lại hôn.
Rất quá đáng! Tiểu nhân nhi đã bịhôn đến mơ mơ màng màng trong tiềm thức chỉ nghĩ được như vậy. “A! Đau!” Bỗng nhiên vành tai truyền đến một trận đau đớn, làm cho người cơ hồ đã hóa thành một bãi xuân nước cả kinh.
Một tay che tai bị cắn,một tay đẩy người nam nhân trước mặt ra, Nhược Hi ai oán nhìn khuôn mặtđáng ghét cười đến rất vui vẻ. “Sao vậy, rất đau sao? Đến, cho trẫmnhìn.” Nói xong, liền đưa tay ra. “Không nên!” Ba một tiếng, Nhược Hiđẩy ra bàn tay to thon dài trước mặt. “Muốn cắn thì đi cắn mỹ nhân củangươi đi.” Xoa xoa vành tai đáng thương của mình, nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diem-de-khuynh-nhan/1542967/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.