Type: neko tama
Sự kỳ lạ của bùa thuật cũng không kém gì với thuật hoạ bì, chỉ một lá bùa tình mà có thể giành lại tính mạng từ tay Diêm Vương. Ba ngày sau, Hoa Diễm Cốt mê man tỉnh lại, nàng nằm trên giường, ngơ ngẩn nhìn mành trướng trên đầu, phải mãi hồi lâu mới nhận thức được mình vẫn chưa chết. Nàng vạch cổ áo, chạm vào vết bầm trên ngực, cơn đau nhói tim cho nàng hay, mọi chuyện xảy ra vào đêm hôm đó không phải cơn mơ.
Kinh Ảnh đã phản bội nàng.
Hoa Diễm Cốt không hiểu cậu ta có lý do gì để phản bội nàng. Nàng đối xử với cậu ta còn chưa đủ tốt hay sao? Tuy danh nghĩa là chủ tớ, nhưng thực tế thì ngay tới xương cá nàng cũng nhặt ra cho cậu ta. Nếu nói là hộ vệ, thì thực tế trước khi gặp cậu ta, lần bị thương nặng nhất của nàng là vào năm mười hai tuổi do không cẩn thận làm gãy móng tay, nhưng chút thương tích ấy sao bì lại được vết thương chí mạng trên ngực nàng? Ăn của nàng, uống của nàng, mặc của nàng, để rồi sau đó nhẫn tâm làm đứt tâm mạch của nàng, tại sao? Bởi vì có người cho hắn đồ ăn thức uống ngon hơn sao?
“Đúng là có mắt như mù!”, Hoa Diễm Cốt nói bằng giọng khinh bỉ, không biết là muốn trách Kinh Ảnh hay là trách chinh mình. Nàng hằn học xoa mặt, sau khi bình tĩnh được một chút, bèn lảo đảo bước xuống giường. Chỉ tiếc chưa đi được mấy bước đã nhũn người ngã xuống đất.
Bất chợt một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diem-cot/2712504/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.