🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Type: Phương Phương



Lửa dữ thiêu rụi Đông cung.



Trong ngọn lửa ngút trời, Sở Tử Phục ngồi ngay ngắn trên ngự tọa, hai mắt khẽ nhắm, như đang ngồi thiền.



Dưới chân là thi thể của lão thái giám và chúng phi tử.



Vẳng bên tai là tiếng kêu cứu của cung nhân đang chạy loạn khắp nơi.



“Sở Tử Phục!”



Sở Tử Phục từ từ mở mắt nhìn nữ tử trước mặt.



Y phục màu tím, khuôn mặt mỹ lệ động lòng người được ánh lửa rọi sáng, rực rỡ như thể phượng hoàng tắm trong biển lửa.



Sở Tử Phục khẽ mỉm cười như đóa hoa ưu đàm bà la1, giọng nói ôn tồn: “Trẫm đã thả nàng đi, nàng còn quay lại làm gì?”.



1 Ưu Đàm bà la: trong tiếng Phạm có nghĩa là “loài hoa linh thiêng mang đến điềm lành từ trời”, có truyền thuyết nói rằng, loài hoa này 3000 năm mới nở một lần, và khi hoa ưu đàm bà la nở để báo hiệu một vị Phật ra đời.



Vãn Vãn tiến lên vài bước kéo tay hắn nói: “Ngươi hãy đi theo ta”.



Mười ngón tay đan vào nhau, con tim Sở Tử Phục khẽ rung động, sau đó cười mà lắc đầu: “Nàng còn điều gì băn khoăn nữa sao? Sao cứ nhất định phải muốn chết như thế này?”.



Vãn Vãn ôm lấy cánh tay hắn, ra sức kéo hắn ra khỏi cung, Sở Tử Phục bị nàng ta lôi đi, bước chân lảo đảo, tới khi đứng vững, mới kiên định đẩy nàng ta ra.



“Nàng hãy cứ đi một mình”, Sở Tử Phục phủi tay áo: “Hãy để trẫm yên tĩnh”.

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diem-cot/2712501/chuong-40.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Diễm Cốt
Chương 40: Tháo mặt nạ xuống hiện Tu La
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.