Type: Phương Phương
Người ngồi trong nhà, họa từ trên trời ập xuống.
“Đấu võ… cầu thân?”, Hoa Diễm Cốt ngoái đầu lại, khuyên tai sáng như trăng: “Hai người muốn lấy mạng Diễm Cốt này sao?”.
Trong ngự thư phòng, sư phụ và Hàn Quang ngồi tựa mình trên ghế gỗ hoa lê, uống trà để che giấu vẻ ngại ngần trên khuôn mặt.
“Đừng lo”, sư phụ đặt ly trà sứ xanh xuống, thong thả rút từ trong người ra một bức hôn thư, đặt xuống mặt bàn bên tay phải, sau đó giọng điệu bình thản, cười mà nói với hai đồ đệ: “Sao lại nhìn vi sự bằng ánh mắt đó, không lẽ…”.
Sư phụ nhìn xoáy vào Hoa Diễm Cốt, giọng điệu nặng nề: “Tiểu Diễm Cốt, con không cảm thấy nếu người đó là vi sư sẽ tốt hơn hay sao?”.
Dứt lời, sư phụ khẽ thở dài, đứng dậy bước tới bên thư án.
“Sư phụ… người muốn làm gì?”, Hoa Diễm Cốt nhìn chàng, bỗng nhiên nảy sinh dự cảm không lành.
“Làm chuyện đại nghịch bất đạo, làm trái với thiên địa luân thường”, giọng điệu của sư phụ vẫn ung dung, ngòi bút mực đen vẫn đặt trên hôn thư: “Hàn Quang, nếu con đã không bằng lòng lấy sư muội, vậy hãy chuẩn bị đổi cách gọi thành sư nương đi”.
“Dừng tay”, Hoa Diễm Cốt và Hàn Quang hoảng hốt xông lên, kẽ giữ tay, người ôm chân, ra sức khuyên ngăn: “Xin sư phụ hãy bình tĩnh! Sự tình đâu phải không còn cách giải quyết! Bức quá thì trước ngày đấu võ cầu thân, hãy bỏ thuốc xổ cho đối thủ!”.
Một tràng tiếng cười như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diem-cot/2712475/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.