Ta đẩy cửa vào hỏi bà: "Có phải có người bắt nạt người?"
Bà lắc đầu, xoa xoa đầu ta, vành mắt đỏ ửng.
Minh Giám đại sư bỗng nói: "Cửu công chúa, lão nạp xem tướng cho người."
Ta hơi bất ngờ.
Ta cho rằng chuyện xem tướng này chỉ hòa thượng dởm mới làm.
Minh Giám đại sư nhìn ta một lúc, nói: "Công chúa cát nhân thiên tướng, trước mười sáu tuổi nhận hết đau khổ, nhưng bắt đầu từ năm mười sáu tuổi sẽ hóa nguy thành an, quyền thế ngập trời."
Rõ ràng ông đang xem tướng cho ta, nhưng cũng không quá để ý cái nhìn của ta, xoay người ôn hòa nói với mẫu thân ta: "Nương nương không cần lo lắng."
Cứ như là ông đang nói một lời hứa cực kỳ trịnh trọng.
Ta cảm giác mình nghĩ nhiều, đại sư đã thoát khỏi hồng trần, còn cái gì mà hứa hẹn?
Mẫu thân ta lau khô nước mắt, cũng cười với ông: "Vậy bổn cung đa tạ đại sư."
Hôm nay ánh nắng chiều đặc biệt đẹp, màu đỏ nhàn nhạt tô điểm cho nền trời xanh thẫm.
Trên đường hồi cung, mẫu thân yêu cầu dừng xe, bà dẫn ta đi mua đồ trang sức.
Thật ra trân bảo gì ta cũng có, đồ trang sức và váy áo càng là vô số.
Nhưng bà muốn, ta cũng chiều bà.
Mẫu thân ta mua cho ta hoa tai mã não, gương đồng chiếu rõ nét mặt ta và bà.
Có phải là gương đồng quá loang lổ không, sao ta lại thấy khóe mắt bà có nước?
Lúc ta quay đầu nhìn bà,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diem-cot-phong-nguyet-sat-nga/2736209/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.