Ta đi gặp thái hậu.
Thái hậu nói: "Con có tiên đoán, có binh quyền, kế tiếp nên làm gì, con cần phải hiểu rõ."
Đúng, ta rất rõ.
Chỉ còn thiếu lý do để ép hắn thoái vị.
Ta hỏi thái hậu như thế nào mới có thể một đòn giết chết.
Thái hậu cười sâu xa nói: "Ví dụ như hắn là kẻ súc sinh, vậy cũng sẽ không làm được minh quân nữa."
Ta nở nụ cười.
Triều Tinh đã từng ám chỉ ta, có thể làm thuốc kích tình, khiến phụ hoàng thất thố trước mặt mọi người.
Thế nào là súc sinh chứ?
Người loạn luân xem như là súc sinh sao?
Nhưng mà...
Ta ngẩng đầu, nhìn thẳng bà: "Tổ mẫu, Tiểu Cửu không muốn đặt bản thân vào nguy hiểm."
Bà không nói lời nào, ánh mắt dò xét.
Một lúc lâu, bà nói: "Phàm là người muốn làm nên chuyện lớn đều sẽ không câu nệ tiểu tiết. Tiểu Cửu, ta nhìn nhầm con rồi sao?"
Gió ngoài cửa sổ thổi thóc của ta, ta nghiêng đầu nhìn sắc trời.
Bên ngoài ý xuân nồng nàn, nhưng mà ngay cả nửa phần tình cảm ấm áp lại không có.
Vậy nên gương mặt đầy nếp nhăn của bà đang trầm trong ánh nến.
Giống như là đêm tối quỷ mị.
Sao trước đó ta lại không nhận ra cung điện này cũng đẹp đẽ quý giá nhưng lạnh giá giống cung Tê Hà chứ?
"Tổ mẫu, ta thường hỏi mình một vấn đề: Ta muốn gì? Có thể người cho rằng ta muốn quyền lực, là long ỷ kia."
Bà hỏi lại:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diem-cot-phong-nguyet-sat-nga/2736198/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.