“Cái gì? Ngươi nói Phi Nhi chính là. . . . . . Dịch Phi?”
Đào Thiên Hương bình an trở về phủ, Tỳ Ngự chậm một hồi mới quay lại, nàng vốn là quan tâm hắn có đuổi theo người áo xám khả nghi kia hay không, không nghĩ tới lại được biết một tin làm nàng phi thường kinh ngạc.
Nàng cứu Phi Nhi, kỳ thật là Dịch Phi giả trang? Nàng dẫn sói vào nhà mà còn không biết, ngay cả người ta là nam hay nũng không rõ?
“Ta đã xác nhận qua, chính hắn cũng thừa nhận .”
Nàng nhất thời á khẩu không trả lời được, không biết nên nói cái gì. Thì ra nàng ngay từ đầu nàng đã bị Dịch Phi giở trò, suýt nữa trúng quỷ kế của hắn.
“Nhưng mà hắn. . . . . . vẫn là chạy thoát rồi.” Nghĩ tới Dịch Phi không biết khi nào lại tính kế để hãm hại bọn họ, nàng nhịn không được phát run, thật đúng là sợ chết hắn.
“Ngươi đừng lo lắng, bất kể hắn dùng bao nhiêu thứ quỷ kế, ta cũng sẽ không để hắn thực hiện được.” Tỳ Ngự hứa với nàng.
Có hắn bảo đảm, Đào Thiên Hương mới thoải mái, buông lỏng tinh thần, khuôn mặt tươi cười, tạm thời thở phào một hơi.
“Điện hạ!” Nhâm Ngạn vội vàng chạy vào bẩm báo, “Bên ngoài của phủ xảy ra chuyện.”
“Lại có việc gì?”
“Chuyện Đào cô nương vừa rồi bị ám sát rất nhanh truyền ra trong dân chúng, mọi người tụ ở ngoài phủ ngoại quan tâm đến tình trạng của Đào cô nương, hơn nữa càng ngày càng có nhiều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diem-co-cua-ba-vuong/2053048/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.