Ông ngoại thượng thọ sao, tôi đâu có nghe bố nói trước đó đâu, hay là bố cũng chỉ vừa mới biết.
Tôi cứ ngỡ mẹ làm ngần ấy chuyện bố sẽ không đồng ý cho đón chúng tôi, không ngờ bố lại bảo:
- Cái này cô phải hỏi ý con, xem con có muốn đi không.
- Nó bé nó biết cái gì, anh xếp cho chúng nó mỗi đứa 1 bộ đồ giúp tôi, chọn bộ nào đẹp một chút. Tôi đưa con đi chiều tối mai hoặc sáng ngày kia tôi đưa về.
Bố không làm theo yêu cầu của mẹ mà quay sang nói với chị em tôi:
- Năm nay ông ngoại thượng thọ 80, ông rất nhớ 2 đứa và mong 2 đứa đến chúc thọ ông. Hai đứa theo mẹ về chúc thọ ông nhé.
Tôi chẳng cần nghĩ nhiều mà trả lời luôn:
- Con không đi.
- Sao thế con?
- Con không thích, đi với mẹ lại ở cùng ông ta, con không đi.
Mẹ nghe tôi nói thì tức giận bảo:
- Cả đời ông mới mừng thọ 80 1 lần, không đi cũng phải đi. Đi về đó năm nay nhiều bác nhiều chú về lắm, về mà lấy lì xì dốt.
- Con không cần, mẹ thích mẹ cứ tự đi, con không đi. Lần trước ông ra nhà mẹ ông thấy mẹ chửi con ông không bênh mà còn hùa vào chửi con bảo con giống bố nên mất dạy. Thế nên con không đi.
- Ơ hay cái con này, hư thì người lớn chửi là đúng rồi oan ức lắm hay sao. Mà dù ông có chửi oan thì mày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diem-chi/3090685/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.