Cô gáihọc nghệ thuật tan tầm lúc mười rưỡi, sau khi tan tầm, cô lái xe đưa tôi tớiquán cà phê kia, nhưng quán đã đóng cửa.
"Cặp tài liệu của anh sao giờ?" Cô hỏi.
"Mai lúc hết giờ làm tôi đến lấy cũng được." Tôi nói. "Dù saotrong đấy cũng không có gì quan trọng."
"Để tôi đưa anh về nhà."
"Không cần đâu, mình không cùng đường mà." Tôi mở cửa xuống xe."Mai lại gặp ở quán cà phê nhé."
"Được." Cô mỉm cười, vẫy tay tạm biệt.
Tôi ngồi tàu điện ngầm về, lúc đến nhà đã hơn mười một giờ.
Bước vào phòng khách, thấy Đại Đông đang thảnh thơi xem ti vi, tôi rất ngạcnhiên nhìn cậu ta.
"Sao thế?" Đại Đông nói. "Sao cậu lại nhìn tớ thế?"
"Cậu có thời gian xem ti vi từ lúc nào?"
"Kịch bản tớ viết sắp xong rồi nên định thả lỏng một chút."
"Vậy cậu nên đi gặp Tiểu Tây đi, đã lâu rồi cậu không ở bên cô ấy."
"Lúc này chắc cô đã đã ngủ lâu rồi." Đại Đông lại nhìn tôi hỏi:"À? Cặp tài liệu của cậu đâu?"
"Nói ra thì dài lắm." Tôi ngồi xuống.
"Ha ha." Đại Đông đột nhiên hưng phấn lấy ra kịch bản mình viết, hỏitôi: "Có muốn đọc thử không?"
"Được. Có điều tớ muốn bớt tiền thuê nhà một ngày."
"Này."
"Không thì tớ không đọc."
"Cậu chẳng giống người học khoa học." Cậu ta đưa kịch bản cho tôi."Giống người học thương mại hơn."
"He he."
Tôi cầm kịch bản, tập trung xem xét.
Xem xong mấy cảnh, tôi bèn nói: "Nhân vật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diec-thu-va-kha-tuyet/2195271/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.