Lúc tôitới hội trường thành phố thì đã muộn mười phút.
Rón ra rón rét tìm đường vào phòng hội nghị, ký tên lên danh sách tham gia hộinghị xong, di động lại đột nhiên đổ chuông.
“Shit!”
Tức tối lôi di động từ trong túi ra, còn không quên nhỏ giọng chửi rủa một câu.
Tính cách tôi là chỉ cần di động đổ chuông lúc không nên đổ, sẽ chửi rủa rấttục.
Hóa ra là có tin nhắn ghi âm tới, thông báo nhắc nhở phí điện thoại.
Tôi không đợi giọng nói ngọt xớt đó nói xong đã nhanh chóng tắt máy.
Thật đáng tiếc, có giọng nói dễ nghe như vậy mà lại đi làm công việc đòi nợnày.
Đang muốn tìm một chỗ ngồi thì phát hiện nhiều người đang nhìn chằm chằm vàomình.
Trong phòng hội nghị rất yên tĩnh, bầu không khí lại có vẻ kỳ quái, có vẻ oibức như rừng cây nguyên thủy trước khi mưa dông mùa hạ trút xuống; lại giốngnhư khoảnh khắc tĩnh lặng ngắn ngủi trên thảo nguyên, khi sư tử chuẩn bị sănbắt con mồi.
Tôi hiểu ra, vừa rồi tiếng chuông di động và tiếng chửi nhỏ vừa rồi có thể đãquấy rầy bọn họ, vì vậy da đầu tê dại, vô cùng bối rối.
Tính cách tôi là, nếu xảy ra chuyện do tính mơ màng của mình, sẽ cảm thấy rấtbối rối.
Hội nghị trong hội trường thành phố này chủ yếu là để thảo luận về môi trườngsống của thủy cầm gần nhà máy điện.
Những người tham gia hội nghị lần này, có thể phân chia đại khái làm ba loại:nhân viên chuyên nghiệp, đơn vị thi công
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diec-thu-va-kha-tuyet/2195264/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.