Sau khi đánh Dũng một cái thì tôi bị mất đoạn ký ức sau đó. Chỉ biết khi tỉnh dậy thì đang nằm trong phòng ngủ của ai đó. Tôi cố gắng ôm đầu rồi ngồi dậy khỏi giường. Nghĩ lại hình như ngày đầu tiên ra mắt mẹ chồng mà uống say rồi còn quậy phá, trời ạ chắc là cô ấy cười tôi lắm. Tôi xấu hổ bưng mặt. Tự hứa với lòng từ nay không bao giờ động đến rượu nữa. Không biết đây là lần hứa thứ bao nhiêu trong đời rồi.
Tôi nhìn quanh phòng, căn phòng ngủ có tông xám và trắng nhẹ nhàng. Không có hoa cỏ gì, chỉ có mấy cái mô hình xe ô tô và máy bay. Lại còn thấy ảnh chụp tốt nghiệp của Dũng chưng trên kệ sách. Trong lòng tôi liền nảy ra ý định đi vòng quanh tìm hiểu thêm về đời tư của Dũng.
Thật không ngờ cái tên đáng ghét này cũng là sinh viên trường đại học London chứ không phải dạng vừa. Trong lòng tôi tự động cảm thấy ngưỡng mộ. Ở bàn làm việc, ngoài laptop ra thì có để vài cuốn sách nghiên cứu quản trị kinh doanh và một tấm ảnh chụp ba người. Tôi tiến lại gần, bức ảnh ấy là ảnh chụp Tùng, Dũng và em gái Tùng. Hóa ra hai người họ lại chơi thân với nhau lâu như vậy. Tôi nhìn vẻ mặt tươi vui rạng rỡ của ba người mà cũng cảm thấy hạnh phúc lây. Bỗng có vật gì đó từ sau bức ảnh rơi xuống, tình cờ va vào bàn phím laptop khiến nó bật sáng khiến tôi vô cùng sửng sốt.
Đó là một chiếc nhẫn kim cương và chưa hết,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dich-vu-thue-trai/456078/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.