Rất nhanh liền tới ngày Dịch Nghiêu trở về Anh quốc, mà Thời Ngộ An cũng thật hẹn Khang Diệu ra, chuẩn bị cùng hắn nói rõ về việc ly hôn.”Em chỉ cần Sướng bảo bảo, nhà cùng tài sản cũng sẽ không cầm một phần một chút nào, sau khi ly hôn anh cũng không cần trợ cấp tiền nuôi dưỡng cho Sướng Sướng. Khang Diệu, em thật sự nợ anh quá nhiều, nếu như anh đồng ý, em có thể đưa cho anh một khoản tiền xem như bù đắp lại phần nào.” Thời Ngộ An án theo lời chỉ dạy của Túc Như Chỉ nói, mặc dù cảm thấy có chút cường ngạnh cùng không thông tình đạt lý, nhưng cô vẫn quyết tâm làm như vậy.
Khang Diệu nhấp một hớp cà phê, sắc mặt rất bình tĩnh: “Thật không thể không ly hôn sao? Ngay cả một chút quan hệ trên danh nghĩa với anh, em cũng không muốn có sao?” Thời Ngộ An cắn môi gật đầu: “Em không muốn tiếp tục như thế nữa, đối với anh không công bằng, đối với nàng, cũng không công bằng.” Khang Diệu thở dài, đưa tay ôm đầu trầm mặc một lúc lâu, mới sâu kín hỏi ra tiếng: “Là Dịch Nghiêu sao?” Thời Ngộ An có chút kinh ngạc, mặc dù không biết Khang Diệu làm sao mà biết được, nhưng vẫn gật đầu.
Khang Diệu quay đầu đi, hắn vẫn giữ vững trầm mặc, Thời Ngộ An cũng không nói thêm gì nữa, không khí an tĩnh đến quỷ dị. Không biết qua bao lâu, cà phê cũng nguội lạnh, Khang Diệu mới từ từ mở miệng: “Được... Anh đồng ý. Ngày mai anh phải ra nước ngoài công tác, chờ anh trở lại,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dich-va-thoi-an/1402603/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.