Ở buổi tiệc gia đình ăn mừng đại thọ bảy mươi của Dịch lão gia tử vào buổi tối, Thời Ngộ An gặp được người chưa từng gặp qua bao giờ, theo Dịch Nghiêu giới thiệu, nam nhân trẻ tuổi mặc tây trang giày da, bộ dạng hết sức anh tuấn là anh họ của nàng, Túc Cẩm Dung, con trai của anh Túc Như Chỉ, Túc Như Úy. Kể từ khi Túc Như Chỉ gả cho Dịch Trữ, liền ít cùng Túc gia lui tới, Túc Cẩm Dung là người duy nhất của Túc gia coi như thân cận nhất với Dịch gia.
Túc gia từ trước đến nay ở giới quân chánh rất có danh tiếng, kinh doanh cũng là ở số ít, Túc Cẩm Dung ở phương diện kinh doanh rất có thiên phú, tuổi còn trẻ chính là CEO cho một công ty không nhỏ. Hơn nữa bởi vì kể từ lúc Túc Như Chỉ gả cho Dịch Trữ, Túc Như Úy đối với thương nhân cũng rất chú ý. Túc Cẩm Dung hoàn toàn là dựa vào cố gắng của mình leo lên vị trí bây giờ, cho nên Dịch Trữ đối với Túc Cẩm Dung cũng là rất thưởng thức.
“Dượng, con mới từ bên ngoài chạy về, dạo này quá bận rộn, còn chưa kịp mua lễ vật cho dượng, mong dượng đừng trách tội con nha.” Túc Cẩm Dung kính Dịch Trữ ly rượu, Dịch Trữ vui vẻ gật đầu một cái: “Không có chuyện gì không có chuyện gì, có lòng là tốt rồi.” Túc Như Chỉ gắp thức ăn cho Dịch Trữ, âm dương quái khí nói: “Ba con khẳng định không biết con tới đây đi? Có phải là lừa gạt hắn không, hắn mà biết con tới mừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dich-va-thoi-an/1402602/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.