“Nhưng mẫu thân nói, làm chủ mẫu nhà nào mà không cần biết?”
Ta nhặt cái túi hương nàng thêu dở, mũi chỉ xiêu vẹo, còn rối tơ vài chỗ.
“Có điều cái túi này, tỷ thêu kỹ thế, chắc là để tặng ai?”
Mặt đích tỷ lập tức đỏ bừng, giật phắt lấy túi:
“Liên quan gì muội!”
“Ta nào dám quản tỷ.”
Ta đổi giọng, nói mềm xuống:
“Chỉ là vừa rồi nghe Hoa Nhan nói, hôm nay tỷ đến thành Nam? Chỗ đó chẳng được yên ổn cho lắm, nếu để mẫu thân biết, e là lại lo lắng mất ngủ.”
Ánh mắt nàng khẽ d.a.o động:
“Ta… ta chỉ đi xem tạp kỹ thôi, Hoa Nhan nhớ nhầm rồi.”
Ta thầm cười lạnh, thành Nam thì có tạp kỹ gì chứ? “Thì ra là vậy.”
Ta đứng dậy, khẽ vuốt lại tay áo.
“Mẫu thân nhờ ta chuyển lời, ngày mai phu nhân nhà Lý Thượng Thư sẽ đến phủ bái phỏng, bảo tỷ nhất định phải ra tiếp khách.”
Đích tỷ lập tức sa sầm mặt:
“Ta không đi! Lại mấy phu nhân đến xem mắt, phiền c.h.ế.t đi được!”
“Nhưng mẫu thân nói, nếu tỷ không đi, người sẽ đích thân đến mời.”
Ta nhìn nàng c.ắ.n môi, liền thêm một câu:
“Nghe nói công tử nhà Lý Thượng Thư hôm qua ở tửu lâu đ.á.n.h bạc, thua kha khá đấy.”
Mắt đích tỷ lập tức sáng lên:
“Thật không?”
“Ta cũng chỉ nghe Thu Thủy nói lại thôi.”
Ta làm bộ tiếc nuối:
“Xem ra cũng chẳng phải hạng người tử tế, tỷ không đi cũng phải. Chỉ là… bên mẫu thân…”
“Ta tự có cách đối phó.”
Nàng lập tức thả lỏng, như tìm được cái cớ hoàn hảo để từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dich-ty-bo-tron-u-vua-hay-vinh-hoa-phu-quy-nay-de-ta/4797836/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.