Tỷ tỷ không muốn hưởng vinh hoa phú quý của phủ Quốc Công, không muốn làm vị tiểu thư cao cao tại thượng của phủ Quốc Công? Vậy vị trí đó, ta sẽ ngồi!
Tỷ tỷ không phải muốn gả cho cái tên thư sinh nghèo kia sao?
Được! Ta nhất định sẽ để nàng cùng hắn sống với nhau cả đời!
Từ đó, mỗi khi ánh bình minh vừa ló, ta liền thức dậy rửa mặt chải đầu, chỉnh trang xiêm y thật chỉnh tề, mang theo quyết tâm kiên định, bất kể mưa gió đều đến hành lễ vấn an trước mặt đích mẫu.
Hành lang dài trải đá xanh, bị năm tháng mài đến sáng bóng như gương, mỗi một bước chân dẫm xuống, ta như nghe thấy tiếng tim mình đập, hồi hộp xen lẫn mong đợi.
Hôm nay như thường lệ, ta bước vào viện của đích mẫu.
Gió nhẹ lướt qua, hoa cỏ trong sân khẽ rung, phát ra tiếng sàn sạt nhỏ nhẹ.
Đích mẫu đang ngồi ở vị trí chủ tọa, trong tay cầm cuốn sách đóng chỉ.
Thấy ta hành lễ, quyển sách trong tay bả hơi dừng lại, trong mắt thoáng hiện lên vẻ kinh ngạc.
Sự kinh ngạc ấy như gợn sóng trên mặt hồ tĩnh lặng, thoáng chốc lại biến mất.
Bà nhanh chóng khôi phục vẻ đoan trang nghiêm túc, nhưng cũng không ngăn ta lại.
“Con thỉnh an mẫu thân.”
Ta khẽ cúi mình hành lễ, giọng thanh trong mà cung kính, vang vọng khắp sân yên tĩnh.
“Đứng dậy đi, hôm nay đâu phải ngày vấn an, sao lại có tâm tư tới đây?”
Đích mẫu đặt sách xuống, ánh mắt âm trầm như nhìn xuyên thấu người ta, rơi thẳng lên người ta, lạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dich-ty-bo-tron-u-vua-hay-vinh-hoa-phu-quy-nay-de-ta/4797831/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.