“Ha ha ha.” Nghe Văn Tư nói xong, Tư Đồ Lăng Chí ngồi ở trên ghế rồng cười to: “Xem ra ánh mắt của trẫm thật sự đúng là không tệ! Cho Văn Quận chúa một phong hào này, thật sự chính là xứng đáng cái tên! Hiện tại ngay cả Văn đại học sĩ đương triều của chúng ta cũng nói như vậy. Xem ra, Văn Quận chúa đích xác là nữ tử có tài văn chương hơn người của Đại lịch hoàng triều chúng ta!”
Vừa mới nghe được Văn Tư nói xong, Triệu Khả Nhiên cũng không biết nên có phản ứng gì mới tốt nữa, nhưng không ngờ hiện tại ngay cả hoàng thượng cũng nói như vậy. Hiện tại Triệu Khả Nhiên vẫn còn cảm thấy rất khó xử.
Mà Văn Tư và Tư Đồ Lăng Chí trước sau lên tiếng, khiến cho tất cả mọi người cực kỳ khiếp sợ, ai cũng không nghĩ tới, hoàng thượng và Văn đại học sĩ sẽ có đánh giá cao về Triệu Khả Nhiên như vậy. Nhưng hiểu ra một chút, sau khi Triệu Khả Nhiên vừa mới làm một bài từ, dường như lại cảm thấy tất cả ấy đều là chuyện đương nhiên.
Triệu Khả Nhiên vừa mới làm một bài thơ đứng đầu, đích xác là hết sức xuất chúng, đã không thể đơn giản dung hai chữ xuất sắc mà có thể hình dung. Trên khung cảnh trăng rằm, trong lòng đã bắt đầu tang niềm nhớ, hay nhận thấy không rõ, mà lại làm đến nơi đến chốn, từ có độ lượng rộng rãi cao thượng. Dưới khung cảnh nhớ người, bởi vì trung thu trăng tròn liên tưởng đến nhân gian ly biệt, đồng thời cảm động và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dich-truong-nu/2311346/chuong-143-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.