Thời gian cách đại thọ của Triệu Lâm ngày càng gần, Triệu Khả Nhiên lựa chọn ngày tốt đến phủ Trấn Bắc Hầu. Trong ngày này, sau khi Tư Đồ Húc lâm triều, liền không ngừng nghỉ chạy về vương phủ, bởi vì hôm nay, bọn họ phải về phủ Trấn Bắc Hầu một chuyến.
Sau khi dùng bữa trưa, hai người lên xe ngựa, đến phủ Trấn Bắc Hầu. Bởi vì phủ Trấn Bắc Hầu cũng được xem là nhà mẹ của Triệu Khả Nhiên, hơn nữa cũng không phải là lễ lớn gì, cho nên hai người cũng không phát động nhiều người, mà chỉ ngồi xe ngựa đơn giản, mang theo mấy nha hoàn và thị vệ cùng xuất phát.
Mặc dù bên ngoài xe ngựa thoạt nhìn rất bình thường, nhưng bên trong lại không đơn giản. Trong xe ngựa toàn bộ đều trải nệm êm. Bên trong còn có một cái bàn nhỏ, phía trên để cao điểm, còn có một lư hương, đang đốt hương, từng cổ mùi hương mát mẻ tràn ngập trong xe ngựa. Xe ngựa không ngừng chạy, nhưng người ngồi bên trong cũng không cảm thấy lắc lư. Ngay cả nước trà đầy ly trên bàn, cũng không rơi ra một giọt.
Nói tóm lại, trong xe ngựa rất thoải mái, thoải mái đến nỗi Triệu Khả Nhiên vừa lên xe liền cảm thấy buồn ngủ. Chỉ là, nàng cũng không có ngủ, mà đang không ngừng ngáp.
Thấy Triệu Khả Nhiên mệt mỏi, Tư Đồ Húc cảm thấy buồn cười, “Vật nhỏ, rốt cuộc nàng làm sao vậy? Sao lại có bộ dáng ngủ không đủ giấc vậy!”
“Chàng còn không biết xấu hổ mà nói ra. Ta mệt như vậy, rốt cuộc là bởi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dich-truong-nu/2311257/chuong-212.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.