Dương Tử Khâm lâu rồi mới lại ngủ nướng trên giường. Lúc nàng tỉnh dậy vẫn còn có chút lưu luyến hơi ấm trên giường. Nhưng sau đó cũng đành xoay người ngồi dậy.
Nàng khẽ vuốt mặt rồi mới đi thay y phục. Nàng đi ra ngoài mới phát hiện đã đến giữa trưa, mọi người đã bắt đầu nổi lửa thổi cơm.
Tứ hoàng tử nhìn thấy nàng thản nhiên nói: "Ngươi rốt cuộc cũng dậy rồi. Dương Tử Khâm này, ngươi đã bao giờ nghe đến việc uống rượu đến lúc hơi say là ngừng chưa? Sao cứ phải uống đến nhắm mắt ngủ mới dừng thế?"
Dương Tử Khâm cười cười lảng tránh. Cách uống rượu của nàng là do các vị tỷ tỷ dạy, mọi người đều nói là nếu không uống đến lúc không thể nữa thì không tận hứng gì cả. Vậy nên lần nào các nàng uống cũng là ngủ thẳng ở đấy đến sáng hôm sau, dạo gần đây mới có Hạ Vân Hiên thu dòn tàn cục thôi. Với lại các nàng cũng chỉ là có dịp mới uống, đâu phải lúc nào cũng như con sâu rượu đâu.
Nàng khẽ phúc thân: "Đa tạ điện hạ hôm qua đã đưa tiểu nữ trở lại lều."
Tứ hoàng tử xua xua tay: "Không phải ta đâu, Từ Chi Ân đưa ngươi về đấy. Ngươi đi qua đấy mà cảm ơn hắn."
Dương Tử Khâm hơi ngẩn người nhưng nghĩ đi nghĩ lại vẫn đi tìm Từ Chi Ân để cảm tạ.
Từ Chi Ân nhìn nàng khách sáo tới khách sáo lui mặt không biểu tình hỏi: "Giả dụ tối qua người đưa nàng về là Hạ Vân Hiên thì nàng sẽ khách sáo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dich-thu-nu/2563161/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.