Tiêu Văn Tuệ đang ép nàng kể với Bắc Sách sao?
Theo bản năng, An Cửu đưa ra quyết định không được nói cho Bắc Sách biết, nếu chuyện Tiêu Văn Tuệ kể đều là sự thật, vậy bà ta là mẫu thân thân sinh của Bắc Sách nhưng lại là kẻ giết chết người y luôn cho rằng là mẫu thân thân sinh của mình, việc này bảo y đối mặt sao đây?
Dù là ai cũng không chịu nổi đả kích như vậy, sao nàng có thể khiến Bắc Sách khó xử.
An Cửu trừng mắt nhìn An Cửu.
Tiêu Văn Tuệ đón nhận ánh mắt của nàng, chỉ cần nhìn phản ứng của nàng, bà ta đã biết nàng nghĩ gì, đây cũng là điều nằm trong dự đoán.
An Cửu yêu Bắc Sách, đương nhiên sẽ không khiến Bắc Sách không khó xử, đây cũng là lý do bà ta thẳng thắn thừa nhận.
"Sao hả? An Cửu, dù gì con cũng phải gọi ta một tiếng mẫu phi." Tiêu Văn Tuệ cười đắc ý.
Nhìn gương mặt này, An Cửu thậm chí hận không thể tát bà ta một cái, xóa sạch nụ cười chói mắt kia, thậm chí vì tức giận, bụng An Cửu đột nhiên đau nhói.
"Nữ nhân tàn nhẫn độc ác như ngươi không xứng được người khác gọi một tiếng mẫu phi!" An Cửu nén đau, lạnh lùng quát.
Mẫu phi? Cho dù bà ta thật sự là mẫu phi của Bắc Sách, cho dù nàng không thể vạch trần tất cả báo thù cho mẫu phi y, nàng cũng sẽ không thừa nhận thân phận của nữ nhân này.
"Tàn nhẫn độc ác?" Tiêu Văn Tuệ nhíu mày, "An Cửu, con không hiểu rồi, mọi việc ta làm đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dich-phi-sach/400830/chuong-140.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.