"Trong mỗi thứ ở Trường Nhạc Cung này đều có xạ hương, ta ở đây sao có thể bảo vệ hài tử trong bụng? Cho nên, ta phải thiêu nó, thiêu hủy nhà giam tơ vàng Hoàng Thượng cho ta!" Bắc Tự Nhàn híp mắt, gằn từng chữ.
An Cửu hơi kinh ngạc: "Nếu Hoàng Thượng không muốn người mang thai, người làm sao có thể hoài thai được? Hơn nữa ngươi thiêu một Trường Nhạc Cung, nhưng bản thân vẫn ở trong hoàng cung, dưới mí mắt của Hoàng Thượng, một sinh mệnh sao có thể trốn thoát?"
"Ta... Ta không biết, ta có thể trốn một ngày thì trốn một ngày, còn về tương lai... Ta sẽ nghĩ cách. Tóm lại, dù thế nào ta cũng phải giữ đứa nhỏ này, ta... Cả đời ta chỉ có một hi vọng, còn về vấn đề làm sao ta có thể hoài thai, một lời khó nói hết." Nói tới đây, Bắc Tự Nhàn nắm tay An Cửu càng chặt, "A Cửu, con giúp ta đi, ngoại trừ con, ta không thể nghĩ tới ai khác. Con nhất định phải giúp ta!"
"Nhưng ta giúp người thế nào?" An Cửu nhíu mày. Có lẽ nữ nhân trời sinh có thiên chức làm mẫu thân khiến An Cửu không thể thỉnh cầu mẫu thân đang cực lực bảo vệ hài tử trong bụng này.
Bắc Tự Nhàn vội nói: "A Cửu, con trước giờ thông minh, chỉ cần con diễn một vở kịch với ta, chỉ cần con có thể chứng minh lúc lửa lớn xảy ra con ở với ta là được."
Chỉ cần An Cửu làm chúng cho bà, sẽ không ai ngờ lửa lớn ở Trường Nhạc Cung này do chủ nhân của nó làm ra.
An Cửu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dich-phi-sach/400785/chuong-98-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.