Đột nhiên nàng phát hiện hình dáng nữ nhân này càng nhìn càng quen mắt, giống như đã gặp qua ở đâu? Nàng tìm kiếm trong trí nhớ, hàn quang chợt lóe, tình cảnh mình bị quất roi hiện ra, chính là dân đen đó! Tức giận bị đè nén nhiều ngày rốt cuộc được dịp bộc phát, nghĩ đến sỉ nhục và đau đớn ngày ấy, nghĩ đến sự lo lắng sợ hãi lúc đó, nghĩ đến trên thân thể trắng nõn như ngọc này của mình bị hai vết sẹo xấu xí tựa như con rết. . . . . . Nàng thể chịu đựng nữa, lửa giận thù hận dấy lên hừng hực trong mắt, quát lớn: "Dân đen, rốt cuộc để bản tiểu thư bắt được ngươi rồi!"
Ánh mắt Hạ Hầu Huyền thoáng qua sự lạnh lẽo, bén nhọn bắn về phía nữ nhân trong ngực Tư Nam Tuyệt, hỏi "Là nàng ta?"
Lữ Lệ Hoa siết chặt quả đấm, nghiến răng kèo kẹo, thảo nào mình tìm không được từ bọn nha hoàn trong phủ, thì ra là vương phi! Chẳng qua vương phi thì sao? Nàng gật đầu khẳng định với Hạ Hầu Huyền, nghĩ đến cảm giác bị quất roi ngày đó, cảm giác đau đớn như cá nằm trên thớt đợi người ta ức hiếp, nàng lặp tức không cầm được run rẩy, giọng nói như ma quỷ ấy thường xuyên xuất hiện ở bên tai mình: Lần sau để ta thấy ngươi cầm roi bắt nạt người khác, ta sẽ đánh lên mặt ngươi! Nếu hôm nay không xử trí tên dân đen này, nàng không thể thanh thản được, cả đời cũng sẽ sống trong bóng ma ngày đó!
Gương mặt tràn đầy lệ thuộc vào nhìn nam nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dich-nu-vuong-phi/1467246/chuong-64-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.