Đột nhiên một cơn gió mạnh quét qua, ngăn lời nói còn dư lại của Tần Hương Quân trong cổhọng, nàng ta ngã mạnh xuống đất, mặt cũng đánh trật, khóe miệng rỉ máu, cả người đau đớn, không thể tin ngẩng đầu lên, nhìn nam nhân trước mắtâm lãnh tàn nhẫn, đâu còn có nửa điểm phong thái thần tiên, lúc này hắngiống như ma quỷ đi ra từ địa ngục.
Do không kiềm được sự chuaxót lẫn đau đớn trong lòng, nước mắt chảy ào ào, sao mình lại khổ nhưvậy? Tiểu thư dòng chính nữ phủ Thừa Tướng, nhưng bị coi thường làmthiếp cho người ta, cùng những nữ nhân khác tranh giành tình cảm, bịngười hãm hại, hãm hại lại người, cả ngày sống trong hoàn cảnh người lừa ta gạt. Nàng rất nhớ, rất nhớ cuộc sống ban đầu ở phủ Thừa Tướng, không buồn không lo như vậy, được người ta nâng niu như bảo vật trong lòngbàn tay, bất luận mình nói lên yêu cầu quá đáng cỡ nào, hắn cũng chưabao giờ giận mình, chưa bao giờ từ chối mình.
Vốn nhỏ giọng nứcnở, nhưng càng nghĩ càng đau lòng, nàng bổ nhào ra đất khóc to lên, nước mắt thấm ướt cả mảng lớn dưới thân, làm gì còn dáng vẻ tiểu thư khuêcác, đầu tóc rối bời, ướt đẫm dính vào trên mặt, bụi bậm bám vào trôngvô cùng thảm hại, mất hết khí chất, hoàn toàn giống như một đứa trẻ lalối om sòm.
Đây chính là kết quả! Vân Tuyết Phi khẽ thở dài một hơi, kéo Tư Nam Tuyệt đi ra ngoài cửa.
Ngay tại lúc Tần Hương Quân khóc khàn cả giọng, đột nhiên một bóng đen xuấthiện, giọng nói quen thuộc vang lên ở bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dich-nu-vuong-phi/1467244/chuong-63-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.