Chương trước
Chương sau
Hoàng thượng nhẹ nhàng cầm lấy bút lên viết, trước khj viết ông quay qua nhìn đệ đệ của mình rồi mỉm cười.

Chỉ một lúc hoàng thượng đa đưa cho thái giám tổng quản,mọi người đều im lặng lắng nghe tâm trạng của mọi người vô cùng tò mò không biết hoàng thượng viết gì.

Có nhiều người thì ghanh ghét, có nhiều người thì ghen tỵ, nhất là tam công chúa, sau vụ hòa thân trước không thành liền quay ra mang thù lên người Phi Yến.

Tuy nhiên thứ nhất vì ngại thân phận của Phụ thân Phi Yến, thứ hai là sợ vị hoàng thúc của mình nên nàng ta mới chưa động thủ lần nữa.

Nếu thử đổi lại là vị tiểu thư nhà quan lại khác thì chắc là không xong với nàng ta đâu bởi vì nàng ta có một tính cách vô cùng hống hách và thâm trầm.

Thái giám tổng quản vội đọc to:

“Thượng Quan Phi Yến là đích nữ của Trấn Quốc đại tướng quân vô cùng hiếu thuận và đoan trang nay sắc phong làm Huyện Chủ ban cho thành Thiên Châu làm của hồi môn, khâm thử!”.

Mọi người ai nghe thánh chỉ xong đều hết hồn, bọn họ không thể ngờ rằng hoàng thượng lại vô cùng rộng lượng như thế.

Huyện chủ thi không nói làm gì, chung quy chỉ là mộ cách xưng hô, tuy nhiên lại ban cho cả một thành để làm của hồi môn, đây là đặc cách mà ngay cả công chúa lúc xuất giá cũng không được.

Tuy nhiên chỉ mình Thiên Dương có thể hiểu được vì sao hoàng huynh mới làm như vậy, có lẽ là vì muốn đền bù cho chàng vì Phi Yến chính là Vương Phi tương lai của chàng.

Tam công chúa giận giữ vò nát cái khăn tay còn Thượng Quan Lạc thì đố kỵ ghen ghét, vì sao cũng là nữ nhi nhưng lúc nào phụ thân cũng nghĩ đến là tỷ tỷ, nàng ta không phục.



Phía dưới Lâm Kỳ Thần đã không kiềm chế được nữa rồi, hắn không cam lòng, nàng lúc đầu định sẵn đã là con cờ của hắn giúp hắn lên ngôi hoàng đế.

Mà không hiểu tại sao nàng ta lại là khắc tinh của hắn, luôn luôn đối chọi và nhìn hắn bằng ánh mắt căm thù, hắn không thể nào hiểu nổi.

Mãi đến khi ám vệ điều tra tin tức về nói tất cả những việc mà Lư Đại Hải đã làm đều là kế hoạch của nàng và nàng là chủ của Như Ý Phường.

Một nơi thu thập tin tức các quan lại trong kinh thành và chuyện hậu trạch của gia đình các quan viên. Hắn càng ngày càng thưởng thức nàng tuy nhiên cũng căn hận nàng.

Bởi vì chính là do nàng nên mọi kế hoạch của hắn mới sụp đổ nhanh chóng, hắn không thể nghĩ ra được vì lý do gì mà nàng lại căm hận hắn.

Nếu hắn đã không có được nàng thì hắn sẽ chọn cách phá hủy nàng. Những gì hắn ta không có được thì đừng hòng ai có được.

Nên chính vì thế thời gian trước hắn đã cho người đột nhập phủ tướng quân và gặp gỡ Thượng Quan Lạc để lần tìm tung tích của nàng.

Chính vì thế mới có lần thích sát lần trước, tuy nhiên cử đi bao nhiêu tử sĩ cũng không giết nổi nàng mà còn suýt nữa lộ ra đội tử sĩ.

Thượng Quan Vũ cũng rất bất ngờ về thánh chỉ trên, vội kéo tay Phi Yến quỳ xuống để tiếp chỉ.

Phi Yến mỉm cười nghĩ thầm, lần này hoàng thượng cũng thật rộng rãi, tuy Thiên Châu hay sảy ra thiên tai nhywng đó lại là vùng đất trù phú và mầu mỡ, có thể nói hoàng thượng đã biết nghĩ đến đệ đệ của mình.

Hai người quỳ xuống tạ ơn, lúc này bầu không khí đã dần lắng xuống.

Sau việc ban thưởng mọi người lại cùng ngồi xuống vui vẻ uống rươu.



Cuối cùng yến tiệc tan rrong không khí vui vẻ và vô cùng thành công, lúc này vì vui quá nên Thượng Quan tướng quân đã say quá rồi.

Đích thân Dương Vương đi ra đỡ Thượng Quan Vũ ra xe ngựa khiến cho tất cả mọi người ai cũng trố mắt ra nhìn vì hành động của Dương Vương.

Cuối cùng Dương Vương hộ tống tất cả mọi người trở về phủ bởi vì chàng không yên tâm cho nàng.

Lúc trên yến tiệc Duong Vương đã thần wuan sát Lâm Kỳ Thần, nhìn thấy ánh mắt rắn độc của hắn khi nhìn nàng được sắc phong mà Thiên Dương cảm thấy lo sợ trong lòng.

Thời gian này vô cùng quan trọng nên Chàng không thể ở bên cạnh nàng suốt được, ty nhiên ngoài ám vệ đi theo bảo vệ nàng ra chàng còn phái hai ân vệ khác bảo vệ nàng trong tối.

Vì sau lần thích sát trước chàng đã có vẻ ngờ ngợ người bọn chúng muốn giết là nàng chứ không phải mình lúc đó chàng đã lo sợ đến mức nào.

Cốvgắng qua giai đoạn này thôi, khi sắc phing thái tử thành công lúc đó mới có thể dần thở phào được.

Cái chính bây giờ là hắn, hắn có tham vọng như thế nào với ngôi vua, nếu chấp niệm lớn thì hắn sẽ dễ dàng mắc bẫy thôi.

Chàng và Thiên Nhi đã giăng sẵn cái bẫy để chờ hắn nhảy vào rồi.

Thượng Quan Vũ đã say không biết gì được chàng đưa về tận phòng mình còn về phần Phi Yến vì giữ lễ bghiax nên hai người không gặp mặt nhau chỉ chao nhau sơ qua.

Sau khi mọi người về an toàn lúc này Thiên Dương mới trở về phtr đệ của mình.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.