Thượng Quan Vũ đã đứng đợi hai nàng được một lúc rồi, khi nhìn thấy hai nữ nhi bước ra gương mặt ông tỏ vẻ vui xướng.
Tuy nhiên khi nhìn thấy Thượng Quan Lạc đằng sau Phi Yến bất giác nụ cười ấy chợt vụt tắt.
Thật sự ông đã rất cố gắng để yêu thương nữ nhi này nhưng mãi mà ông không thể làm được, không hiểu là vì sao, mặc dù mọi chuyện đã trôi qua mười mấy năm rồi.
Ông thở dài rồi khôn nhìn nữa, nếu khắt khe qua thì thành ra ông là người độc đoán, dù sao cũng chỉ còn một hai năm là đã xuất giá rồi, thôi thì ông nhắm một mắt, mở một mắt vậy.
Theo thường lệ từ khi Phi Yến ra khỏi cửa đều không ngồi chung kiệu với Thượng Quan Lạc nên quản gia đã sắp xếp hai cỗ kiệu cho hai người, lâu dần cũng thành quen.
Sống lại một đời nàng lười phải giả tạo với người mình không thích nếu không sự thù hận có lẽ sẽ làm che mờ đi lý trí của nàng.
Hai ngày trước Thiên Dương có gửi thư cho nàng và nhắn rằng Lâm Kỳ Thần đã bắt đầu hành động, có lẽ vì tin đồn ngôi vị thái tử mấy ngày trước. Bây giờ hai người chỉ chờ ngồi cá cắn câu thôi.
Phủ Đại tướng quân cách hoàng cung chỉ một đoạn đường đi.
Phi Yến thong dong bước vào cung điện, Thượng Quan Lạc rất yên phận bước theo sao.
Vì lần thất thố lần trước cho nên bây giờ Thượng Quan Lạc vẫn rất tâm lý khi vào hoàng cung, vì nàng ta biết với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dich-nu-trong-sinh/3360103/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.