Diệp Linh Vi bị người kéo tay, cả người nàng rơi vào lồng ngực của đối phương, lồng ngực rắn chắc nhưng nàng lại không có cản giác an toàn, tuy không thể nhìn rõ người trước mắt là ai nhưng nàng có thể khẳng định người này chắc chắn là nam tử. Nàng học y, tuy nói là tiểu thư khuê các cửa lớn không bước cửa nhỏ không ra, không được tùy tiện xuất hiện ở nơi đông người nhưng đối với một người đam mê y dược như Diệp Linh Vi thì nàng thường xuyên tìm cách trốn ra khỏi phủ, Diệp gia có một y quán ở trong kinh thành, nàng thường trốn đến nơi đó để học hỏi, tiếp xúc lâu ngày nàng cũng có thể phân biệt được mùi vị ở trên người nam nhân hay nữ nhân, lúc này đây mùi hương của nam tử bao quanh cả người nàng khiến Diệp Linh Vi lần đầy tiên tiếp xúc với nam tử không khỏi sinh ra cảm giác sợ hãi, đồng thời cũng bắt đầu giãy giụa.
“Ngươi là ai?! Nam nữ thọ thọ bất tương thân, ngươi mau thả ta ra!” Diệp Linh Vi nghĩ rằng cái ôm đầu tiên sẽ dành cho ý trung nhân của nàng, mặc dù hiện tại nàng còn chưa có nhưng lại bị một nam tử không rõ lai lịch cướp mất, đáy lòng nàng tràn đầy xấu hổ và giận dữ.
Trong bóng đêm tĩnh lặng, giọng nói khàn khàn của nam tử vang lên, mang theo vài phần bỉ ổi: “Đợi một lát nữa nàng thành người của ta, đến lúc đó bảo ta thả nàng ra cũng chưa muộn!”
“Ngươi... ngươi nói bậy bạ gì đó?!” Diệp Linh Vi đưa tay đánh vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dich-nu-tan-phi/4152962/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.