Vừa dứt lời, mọi người hai mặt nhìn nhau, ý nghĩa trong lời nói của lão thái thái người khác vừa nghe liền hiểu, nhưng cũng có một số người, cố tình giả ngốc, tựa như Tiết Phong Lan đây, mơ màng mở miệng:
“Cần phải tẩm bổ, nhưng may mắn là phụ thân không sao…” Tiết Phong Lan thở phào mở miệng, bộ dạng căng thẳng cũng thả lỏng, đáy mắt còn đọng lại vài giọt lệ, nàng nở nụ cười yên tâm khiến những người khác không khỏi suy nghĩ.
Thật không biết Tứ tiểu thư này là ngốc thật hay ngốc giả nữa, lời lão thái thái chứa hàm ý rõ ràng như thế mà nàng ta lại làm bộ như không biết, đây chẳng phải là đang muốn chống đối với lão thái thái hay sao? Đã biết lão thái thái không vừa mất mình mà còn không biết nịnh nọt, lại còn làm ra bộ dạng ngu ngốc, thật là khiến người khác chướng mắt! Bất quá có người của Thái hậu ở đây, mọi người cũng chẳng thể nói gì hơn được, dù sao Thái hậu sủng ái Tiết Phong Lan không phải ngày một ngày hai, trước khi nàng ta ta tàn phế, Thái hậu sủng ái hết mực, sau khi nàng ta tàn phế, Thái hậu còn ban Thiên sơn Tuyết liên cho nàng ta, sủng ái mực này khó ai dám đắc tội với nàng ta. Tất nhiên ở trong Thượng thư phủ nàng ta vẫn là Tứ tiểu thư không được sủng, trước mặt người của Thái hậu, đối xử với nàng ta như vậy là đã cho thể diện lắm rồi, vậy mà nàng ta còn ngu ngốc như vậy…
Phương Lam bên cạnh nhìn Tiết Phong Lan, trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dich-nu-tan-phi/188467/chuong-11-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.