Bạch lão phu nhân kinh hãi, ánh mắt nhìn Bạch Mộc Cận lộ vẻ đau lòng, suycho cùng cũng là trưởng nữ, khi nàng sinh ra cũng là lần đầu tiên bàđược làm tổ mẫu, tuy ghét bỏ nàng là thân nữ nhi, nhưng dù sao vẫn làtôn nữ đầu tiên, ở Bạch phủ được nuông chiều từ bé mà lớn lên, nào cótừng chịu qua thương tích?
Bà nhìn vết thương trên cánh tay kia, đến lúc quay sang nhìn Lục thị thì, ánh mắt gần như muốn hóa thành lưỡi dao, nghiến răng nói: "Ngươi làm mẫu thân như vậy đó hả ? Cận Nhituy không phải do ngươi sinh ra, nhưng dù gì cũng coi như là cháu ngoạicủa ngươi, trái tim của ngươi thực sự là quá độc ác rồi!"
Lục thị kinh ngạc, cũng không biết xảy ra chuyện gì, vội vàng lắc đầu nói:"Lão phu nhân, con vẫn luôn coi Cận Nhi như con ruột, hôm nay cũng là vì con uống thuốc xong ngủ quá say mới không thể nghe thấy động tĩnh bênngoài, tuy có sai lầm, nhưng cũng không đảm đương nổi tội danh ác đâuđâu, thưa lão phu nhân !"
"Ngươi xem một thân đầy vết thương này của Cận Nhi đi, chỉ trên cánh tay mà đã ác liệt như vậy, những chỗkhông nhìn thấy, còn không biết thương tích đến mức nào, người kháckhông biết ngươi bị làm sao, lẽ nào ta không biết ngươi rốt cuộc có bệnh thật hay không chứ? Ta là bận tâm tình cảm của Thế Tổ mới không thèmtính toán với ngươi, ngươi thật sự coi ta như kẻ mắt mờ chân chậm, ngaycả việc ngươi có phải bị bệnh cũng không biết sao?" Lần này Bạch lão phu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dich-nu-phai-ngoan-doc/3172014/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.