Lục thị đã sớm nghe tiếng Bạch Thế Tổ, trong lòng bà ta biết việc lớn không tốt, chuẩn bị giả bộ bệnh, vờ như chính mình hoàn toàn không biết gì,cho nên đã sớm nằm trên giường giả bộ mê man.
Thế nhưng lúcnày nghe thấy Bạch Thế Tổ gọi thẳng tên mình, biết nếu còn không đi ra,chỉ sợ khó có thể cứu vãn cục diện, liền vội vã trát lên mặt mấy tầngphấn, để sắc mặt của mình có vẻ trắng xám vô lực một chút, mới khôngmang áo choàng, dưới sự nâng đỡ của Oánh Thu, suy yếu loạng choạng bướcra.
Vừa thấy tình cảnh trước mắt, liền lộ ra dáng vẻ khôngthể tin, nói: "Chuyện này... Đây là có chuyện gì ? Phu quân, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?"
Bạch Thế Tổ thấy vẻ mặt bà ta tái nhợt,lại thấy bà ta tỏ vẻ hoàn toàn không biết gì, lửa giận lập tức nguôi điba phần, nhưng vẫn vô cùng tức giận như trước, nói: "Ngươi nuôi dưỡng nô tài thật tốt, lại dám đánh chủ nhân, ngươi không thấy Cận Nhi đã bịthương đến mức này rồi sao ?"
"Chuyện này... Không... Phuquân, thiếp thân bị bệnh, vừa uống thuốc liền ngủ thiếp đi, cái gì cũngkhông biết mà!" Lục Ngưng Hương đột nhiên trợn to cặp mắt hạnh, nước mắt từng giọt từng giọt rơi xuống, lúc này bà ta dùng một chiêu sở trườngnhất, cũng là một chiêu vẫn luôn có sức sát thương lớn nhất đối với Bạch Thế Tổ.
Sau đó bà ta vừa chảy nước mắt vừa tức giận quátlớn mấy lão mụ tử, nói: "Các ngươi những cẩu nô tài này, rốt cuộc muốnmưu toan cái gì ? Vì sao vô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dich-nu-phai-ngoan-doc/3172011/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.