Một biển hoa vô tận, muôn hồng nghìn tía, nàng nhìn xung quanh một chút, vẻ mặt thoáng kinh ngạc, đây là nơi nào? Khắp nơi đều là hoa nở rộ, cánh hoa bay múa xẹt qua đầu ngón tay mang đến cảm xúc trơn mềm. Nàng từ từ ngồi xổm người xuống nhìn những đóa hoa nhỏ trước mặt, khẽ nở nụ cười, đây đều không phải những loại hoa bình thường, nó khiến nàng cảm thấy tinh thần sảng khoái, nàng nhẹ nhàng vuốt ve những cánh hoa tựa như có thể cảm nhận được sự rung động của sinh mạng. Nhưng không đúng, những loại hoa này sao lại quen thuộc đến vậy, là tường vi, là hoa sơn trà! Mà đúng lúc này, một thanh âm quen thuộc truyền đến: "Yên Nhi!"
Là ai đang gọi nàng sao? Vân Yên thoáng kinh ngạc, thanh âm này rất quen thuộc. Là ai?! Nàng từ từ đứng dậy.
Một nam tử áo trắng từ từ đi về phía bên này, gió nhẹ thổi qua vạt áo trắng lay động, tóc dài tung bay lướt qua dung nhan tuấn dật, hắn nhìn nàng, nở nụ cười yêu mị, đôi mắt xếch thâm tình, hắn vươn tay, dịu dàng nói: "Yên Nhi, đến bên cạnh ta."
Nhìn nam tử đang đến gần mình, Vân Yên hơi sững sờ, là hắn! Trong lòng nàng bất giác vui sướng, nhìn thấy hắn, nàng chỉ cảm thấy trong lòng đặc biệt an tâm.
Khóe miệng Vân Yên khẽ cong lên, từ từ đưa tay ra, nhấc chân đi về phía nam tử.
Nhưng mà chưa đi được mấy bước, nàng đột nhiên sững sờ, nụ cười trên mặt hoàn toàn biến mất. Ánh mắt nàng vẫn nhìn về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dich-nu-muu-tam-tieu-thu-nghich-thien/3433977/chuong-138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.