Cả Biện Hiên Các, thậm chí là cả Đông Uyển cực kì yên tĩnh, trong phòng, Vân Yên tựa vào đệm êm, nàng hít sâu một hơi, ánh mắt không có tiêu cự nhìn phía trước.
"Tiểu thư, ngài mau nói đi, ta tò mò muốn chết." Bích Thủy thấy Vân Yên không nói gì, lo lắng thúc giục.
Vân Yên nhàn nhạt nói: "Thật ra trong lá thư kia cũng không viết cái gì đặc biệt, giống như Liễu Cao Hoán nói, Liễu Tịnh Lâm kêu hắn tới đây cường bạo ta, vì thế ta cố ý bắt chước nét chữ của Vân Nguyệt, chỉ vì để hắn tin tưởng."
Nghe thế, Bích Thủy gật đầu một cái, hỏi tiếp: "Vậy ngài không lo lắng Liễu Cao Hoán sẽ trả lời thư, nói ra chuyện này sao?"
Vân Yên khẽ lắc đầu, lạnh nhạt nói: "Coi như hắn hồi âm lại thì lá thư đó cũng không đến được tay Liễu Tịnh Lâm, mà lá thư hôm nay nàng nhận được là một lá thư khác."
Hai mắt Bích Thủy sáng lên, lúc này nàng đã hiểu ý của Vân Yên, nàng cười cười tiếp lời: "Thì ra tiểu thư đã cho người lưu ý tình huống của Liễu phủ a, như vậy dù Liễu Cao Hoán có viết thư cho Liễu Tịnh Lâm cũng sẽ bị chặn lại." Đột nhiên nàng nghĩ tới cái gì, vội vàng nói, "Tiểu thư, hiện tại hai lá thư này, một ở Liễu phủ, một ở trong tay Liễu Tịnh Lâm, nếu Vân Mặc Thành phái người đi thăm dò, đối chất một lần nữa, vậy chẳng phải là lộ rồi sao?"
"Lộ ra? Làm sao có thể! Lần này còn có Lãnh Tuyết phối hợp,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dich-nu-muu-tam-tieu-thu-nghich-thien/3433966/chuong-127.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.