Trong thư phòng, Vân Mặc Thành ngồi trên ghế chủ vị nhìn nữ nhân đứng phía dưới, sắc mặt hắn cực kì khó coi giống như muốn ăn tươi nuốt sống nàng.
Liễu Tịnh Lâm cảm nhận được ánh mắt của hắn, thân thể co rúm lại, mỗi lần bị hắn nhìn như vậy, trong lòng nàng sẽ cảm thấy sợ hãi. Từ lúc nàng bước vào phòng, bọn họ vẫn duy trì trầm mặc như vậy.
Đúng lúc này, Hà Văn từ bên ngoài đi vào, hắn nhìn Liễu Tịnh Lâm bên cạnh, sau đó hành lễ với Vân Mặc Thành, bẩm báo: "Vừa rồi nô tài nhìn thấy Liễu thiếu gia tiến vào Tướng phủ, nhưng chỉ chớp mắt đã không thấy tăm hơi. Nô tài phái người đến Bích Vân Các tìm cũng không thấy hắn ở đó."
Nghe lời này, sắc mặt Liễu TỊnh Lâm cứng đờ, hắn biết chuyện Liễu Cao Hoán đến Tướng phủ? Nàng đột nhiên nhìn về phía nam tử uy nghiêm trước mắt, hắn quả nhiên vẫn giống như trước kia, mọi chuyện đều nằm trong tính toán của hắn. Rõ ràng Hoán Nhi lén lút đến đây, vậy mà cũng bị hắn phát hiện. Nhưng mà cũng may hắn đã tới, hơn nữa hiện tại cũng không ở Bích Vân Các, như vậy kế hoạch cũng đã tiến hành.
"Ngươi đang nghĩ cái gì?" Vân Mặc Thành nhìn Liễu Tịnh Lâm đứng dưới, lạnh nhạt nói.
Liễu Tịnh Lâm giật mình, vội vã cười nói: "Không có, Lâm Nhi chỉ đang nghĩ, không chừng Hoán Nhi tới thăm người cô cô này."
"Không phải ta đã nói rồi sao? Không có chuyện gì thì không được qua lại với Liễu gia. Ngươi coi lời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dich-nu-muu-tam-tieu-thu-nghich-thien/3433964/chuong-125.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.