Trước cửa Tướng phủ, Vân Yên nở nụ cười, vừa rồi nàng nhìn thấy Hà Văn chạy vào bẩm báo, hạ nhân quanh đây ai cũng mặt mày chán nản, xem ra đêm qua Tướng phủ quả thật không bình tĩnh rồi, cũng may bọn họ khẩn trương như thế, đương nhiên không phải bọn họ lo lắng cho nàng, nhưng mà lần này ngược lại để bọn họ thất vọng rồi.
Vân Yên khẽ ngẩng đầu, cửa chính Tướng phủ nằm trên đường lớn, 4 - 5 bóng người vội vã đi tới, dẫn đầu là Vân Mặc Thành, lông mày cau chặt như đè nén sự tức giận bất cứ lúc nào cũng có thể bộc phát ra ngoài.
Vừa nhìn thấy Vân Yên, tất cả mệt nhọc trong Vân Mặc Thành dường như tan biến trong nháy mắt, hắn trợn to hai mắt, vừa đi vừa mắng: "Cái nghịch nữ này, thế nhưng làm ra chuyện không biết liêm sĩ như thế, ngươi còn trở về làm gì?"
Mộ Thanh Viễn đi lên phía trước, có lẽ vì đêm qua không ngủ, trên mặt hắn lộ rõ vẻ mệt mỏi, hắn nhìn cô gái trước mắt, nàng rất biết vâng lời, lúc nào trên mặt cũng không giấu được nét tái nhợt, bộ dáng điềm đạm đáng yêu nhưng nghĩ đến chuyện đêm qua nàng không về, trong lòng hắn hừ lạnh, đúng là hắn nhìn lầm nàng rồi, hắn thật muốn nhìn xem lần này nàng giải thích thế nào.
Vân Yên khẽ nâng mắt nhìn Vân Mặc Thành, vẻ mặt kinh ngạc, cái miệng nhỏ nhắn cong lên, nghi ngờ hỏi: "Cha, nữ nhi làm sai chuyện gì sao?" Sau đó, nàng dời mắt sang Mộ Thanh Viễn, hắn đang nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dich-nu-muu-tam-tieu-thu-nghich-thien/3433944/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.