Sau khi bái tế trước linh cữu của Minh phu nhân, Dịch Vương gia rời đi cùng với đám thuộc hạ của mình mà không đợi Trữ Hiên quay lại. Mãi cho đến khi hắn ta rời đi, Trữ Lăng Vân mới dám đi ra từ phòng bên.
Trữ Hiên đã đến cùng với những người khác khi nàng đang trốn trong phòng bên. Hai tên lính canh mặt vô cảm đứng ngay lối ra vào, khiến nàng và nha hoàn của mình không thể quay trở lại sảnh tang lễ. Vì thế, nàng không biết được chuyện gì đã xảy ra bên trong sảnh.
Nàng vội vàng đi ra để dò la ngay khi nhìn thấy đám người bên ngoài đã rời đi.
Khi nàng nhìn thấy Thanh Ngư đang giúp Trữ Tuyết Yến uống dược hoàn, nàng nghĩ rằng Trữ Tuyết Yến bị kinh sợ đến nỗi bệnh tái phát. Nàng khinh bỉ liếc nhìn Trữ Tuyết Yến trong khi ngầm chế nhạo nàng đúng là đồ vô dụng. Nàng đã quên mất rằng mình đã trốn trong phòng bên như thế nào trước đó, sợ đến mức không dám cử động chân tay.
Không có người ngoài xung quanh, Trữ Lăng Vân ghét bỏ xưng Trữ Tuyết Yến là muội muội mình. Hếch cằm lên, nàng thô lỗ hỏi: "Ngươi, lúc nãy đã xảy ra chuyện gì? Tại sao phụ thân đến rồi lại đi?"
“Một vị quý nhân đến để bái tế nương ta,” Trữ Tuyết Yến tuỳ tiện đáp. Nàng đã bảo Thanh Ngư cất đi lọ thuốc chưa dùng hết mà thái y đã đưa cho nàng trước đó. Hắn nói rằng dược hoàn này có thể trung hoà với độc dược trong lưu huyết của nàng nhưng liệu nó có thể triệt tiêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dich-nu-huu-doc/227360/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.