Trữ Tuyết Yến nội tâm run rẩy. Nàng đã đặt cược đúng. Nam nhân này là điển hình của người tín thủ nặc ngôn (giữ chữ tín) và không cho phép bất kỳ sự khiêu khích nào. Nàng chưa bao giờ nghĩ rằng cuối cùng nàng lại trêu chọc một người như hắn. Lúc này, nàng chỉ có thể tỏ ra khúm núm.
"Hồi bẩm Vương gia, tiểu nữ không cố ý tính kế người, chỉ do hoàn cảnh ép buộc. Nếu tiểu nữ có sự lựa chọn khác ... tại sao tiểu nữ phải tự thương tổn chính mình?" Trữ Tuyết Yến lãnh đạm nói. Như thể nàng đang bàn luận về một chuyện thường nhật như tiết thời. Song, nụ cười nhếch mép của nàng lại vô tình để lộ một chút chế giễu.
“Ngươi...không sợ ta giết ngươi sao?" Thanh âm của hắn lãnh đến mức không có một chút sinh khí nào.
"Nếu điều đó có thể khiến tiểu nữ dẫm đạp lên những kẻ đã lăng mạ, sỉ nhục và hãm hại tiểu nữ vào vực sâu tuyệt vọng, thì tiểu nữ không có gì phải sợ!" Trữ Tuyết Yến nhìn thẳng vào dung mạo tuyệt sắc của hắn, không sợ hãi cũng không khuất phục. Ánh mắt nàng ẩn chứa một tia lạnh lẽo.
Mục đích trọng sinh của nàng là báo thù. Mối hận mà nàng đã gánh trong kiếp trước, mối hận mà Trữ Tuyết Yến đã mang, mối hận mà Minh phu nhân đã chịu đựng - mọi mối hận thù đều thấm trong huyết nhục...
Rất nhanh thôi, Minh phu nhân sẽ bị chôn vùi dưới sáu thước đất. Nếu nàng không tận dụng thời cơ này để dấy lên nghi ngờ về nguyên nhân cái chết của Minh phu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dich-nu-huu-doc/227359/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.