Vạn vật trên thế gian tất có đạo lý tương sinh tương khắc, có âm tất có
dương, có đắng cũng lại có ngọt, có người giàu, tự nhiên cũng có kẻ nghèo.
Phố Đông phồn hoa náo nhiệt, phố Tây cũng là rách nát quạnh quẽ.
Tựa hồ hoàn toàn không có chịu ảnh hưởng bởi bầu không khí ăn Tết, trên đường Tây phố trên người bách tính mặc áo khoác đơn bạc, dáng vẻ vội vã chạy tới chạy lui, cũng không có tâm tình đón tết. Trên mặt mọi người phần nhiều là lạnh lùng tê dại, so với chi phí ăn mặc là vấn đề lửa xém lông mày, ngày tết cũng có vẻ chẳng phải quan trọng, chỉ có mấy gia đình bên đường dán vào giấy đỏ câu đối tết đơn giản cùng treo đèn lồng cũ ở cửa, ngờ ngợ có chút cảm giác năm mới.
Mấy tiểu hài tử ngồi ở cửa hàng son phấn phía trước chơi đùa mới vừa nhặt được cái khuy áo, tình cờ giơ khuôn mặt bẩn thỉu lên tò mò đánh giá ba người Tương Nguyễn một hồi, lại quay đầu tràn đầy phấn khởi chơi tiếp.
Đúng là có tiểu thương bán hoa mai, trên cửa hàng bầy mấy cái bình sứ bị sứt mẻ, bên trong cắm vài cành Hồng Mai sắp héo, nhìn thấy mấy người Tương Nguyễn sáng mắt lên, vội vàng thét to nói: " Hồng Mai đẹp, tiểu thư mua một cành, đặt trong phòng vừa dễ nhìn, lại còn có hương thơm"
"Hồng Mai này bán thế nào ?" Liên Kiều hỏi.
Tiểu thương mở bàn tay: "Không mắc, năm đồng."
"Mắc như vậy, " Liên Kiều cả kinh nói: "Không mua."
"Ai ai ai, " tiểu thương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dich-nu-hoa-phi/187557/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.