“Ân lục ca.” Lộ Dao lên tiếng lần nữa, giọng điệu cố chấp.
Ân Lê Đình thấy Lộ Dao kiên quyết lạ thường, bất lực nhìn trừng trừng Viên Nghiệp, lùi ra sau nửa bước, tay nắm chặt trường kiếm, đứng bên cạnhbảo vệ Lộ Dao.
Một câu tàn dư Ma giáo vừa rồi của Viên Nghiệprốt cuộc khiến Lộ Dao nhớ ra được hòa thượng này là ai, đợi nàng phảnứng lại được, Ân Lê Đình đã cắt vạt áo và ống tay áo lão rồi.
Lộ Dao đứng trước mặt Viên Nghiệp, thân hình nhỏ nhắn, khí thế lại khônghề thua kém Viên Nghiệp cao lớn tí nào, “Ngày mười lăm tháng tư nămngoái, cách phía đông huyện lỵ Hoài Xuyên trung thư tỉnh [13]năm dặm, có hai hòa thượng đột nhập vào một nhà dân, giết một nam tử ba mươi lămtuổi trong nhà, tên người đó là Từ Phác Nghiêm. Trong hai kẻ đó, cóngươi phải không?”
Viên Nghiệp trợn mắt, lớn tiếng đáp: “Tà mangoại đạo, người người đều có thể tru sát! Không sai, năm ngoái chính ta giết hắn, yêu nữ ngươi làm gì được ta?”
Lộ Dao nhìn lão, thongthả gật đầu: “Được! Ngươi thừa nhận là được.” Quay đầu nói với Ân LêĐình: “Lục ca, kế bên án thư trong phòng ta có một cái rương gỗ tử đàn,trong đó có một cái gói vải màu xanh, làm phiền huynh chạy một chuyếncầm đến dùm ta.”
Ân Lê Đình nghe xong không hiểu ý Lộ Dao. Lúcnày chàng không dám rời khỏi Lộ Dao, sợ Viên Nghiệp đột nhiên làm khó,Lộ Dao sẽ không tránh kịp. Song Lộ Dao nói rất kiên quyết, hoàn toànkhông có đường thương lượng. Ân Lê Đình nhìn ba vị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dich-lo-le-hoa/1975346/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.