Ai ngờ Lộ Dao lại mở mắt ra, phùng má nói: “Khụ khụ… lục ca huynh đừng dỗ muội… thành thân, phải uống rượu hợp cẩn…”
Ân Lê Đình thấy nàng kiên trì, nghĩ đến Tô Tiếu nói cho chàng biết rượunày đã bỏ thêm cẩu kỷ, táo đỏ, mấy vị thuốc sinh máu sưởi ấm, có lợi cho Lộ Dao, bèn lấy chung rượu thắt lụa hồng đưa cho Lộ Dao một chung, mình cầm một chung, nghiêng bầu châm đầy. Lúc này ngoài phòng trời ngả vềtây, trong phòng nến đỏ giơ cao, nữ nhi hồng lóng lánh ánh màu hổ pháchthơm phưng phức, hai tay giao nhau, hơi thở gần trong gang tấc, Ân LêĐình không biết là mùi thơm trên người Lộ Dao hay là rượu này thơm nữa,trong lòng chỉ mong thời gian uống rượu dài thêm đôi chút. Rượu vàomiệng lẫn đủ chua ngọt cay đắng, ngọt thơm lạ thường lại khó mà giảithích.
Cạn một chung, gương mặt phần lớn thời gian tái nhợt củaLộ Dao cũng hơi ửng hồng, dưới ánh nến ấm áp lập lòe vô cùng kiều diễm.Ân Lê Đình động lòng, huyết dịch xông lên trên cổ, trên má, liền đó lạidằn xuống, mượn cớ quay người bỏ chung rượu xuống để che đi gò má cùngmàu hỉ phục. Hít sâu một hơi, chàng quay lại bên giường, cẩn thận giúpLộ Dao cởi bỏ áo ngoài đẹp đẽ nhưng nặng trịch xuống, kéo chăn vừa mềmvừa dày lên đắp kín cho nàng “Giờ xong hết lễ rồi, Tiểu Dao muội mệt lắm rồi, ngủ một giấc cho ngon sẽ thấy khỏe hơn.”
Ai ngờ Lộ Dao vẫn không nhắm mắt, mà túm lấy tay áo Ân Lê Đình, đẩy chăn ra ngồi dậy, đôi mắt to
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dich-lo-le-hoa/1975206/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.