Tô Tiếu bắt mạch xong, trái tim chùngxuống. Lộ Dao thay đổi đơn thuốc ban đầu của hắn là vì cầm máu, tỉnhtáo, mà bây giờ cũng không có tác dụng nữa, là bệnh nguy kịch rồi, thuốc thang đã không kịp nữa. Nhìn Ân Lê Đình đút hết thuốc, Tô Tiếu ngồitrước bàn nhấc tay viết đơn thuốc thật nhanh. Ân Lê Đình cầm lấy đọc,chỉ cảm giác trong óc nổ đùng một tiếng, như sấm sét giữa trời quang,cảm giác đau đớn nơi ngực nhanh chóng lan khắp toàn thân, mãi mà khôngđi.
Trên đơn thuốc đó chỉ có một vị: nhân sâm ba lạng.
Nhân sâm ba lượng, sắc với hai chén nước còn một chén, uống từ từ. Có tên Độc Tham Thang.
Ân Lê Đình không hiểu y thuật nhưng đơn thuốc có tiếng này thì người không rành dược lý như chàng cũng biết. Độc Tham Thang, là thuốc treo mạng ygiả kê cho bệnh nhân bệnh nặng hấp hối.
“Ta không biết Lộ Daođang chờ gì, nhưng rõ ràng người nàng chờ còn chưa tới. Thuốc này… sắcxong đưa luôn cho nàng uống đi, trong lòng nàng biết.” Dứt lời, vỗ vaiÂn Lê Đình. Năm trước, ở Tuyền Châu hắn cực kỳ ghét thanh niên có đôimắt trong veo này, cảm thấy chàng ta kè kè bên canh Lộ Dao thực là đángghét, nhưng bây giờ hắn bỗng cảm thấy, có thể ở bên cạnh Lộ Dao, nhìnngười mình yêu đến tận xương tủy từ từ ra đi, dũng khí như thế khiến hắn vừa ghen tị vừa kính trọng. Bởi vì dũng khí đó, hắn không có.
Ân Lê Đình nhìn đơn thuốc ngắn ngủn, tay run run, nhưng lời dặn dò trướcđó của Lộ Dao còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dich-lo-le-hoa/1975200/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.