Cổng Quốc Công phủ, những chiếc đèn lồng cũng bị mưa làm ướt. Triệu Kha dừng xe ngựa, Đồng Nhi giương ô giấy dầu, đỡ Khương Lê xuống xe ngựa, cùng nhau đi vào Quốc công phủ.
Quốc công phủ tràn ngập sắc hoa rực rỡ, những bông hoa trong vườn càng thêm tươi đẹp dưới cơn mưa rả rích. Dường như lớp sương trắng trong mùa đông đã bị mưa rửa trôi, lộ ra vẻ đẹp nguyên thủy của chúng. Đi giữa khung cảnh này, có cảm giác như không phải ở nhân gian.
Trong lồng chim ở cửa, chú chim nhỏ đang đứng trên cành, nhắm mắt, đầu giấu trong lông, ngủ rất ngon, cũng chính vì thế mà không thấy Khương Lê nên không kêu lên ầm ĩ.
Văn Kỷ đứng canh gác bên ngoài thư phòng của Cơ Hành, thấy Triệu Kha đưa Khương Lê đến, liền nói với Khương Lê: "Đại nhân đang ở trong thư phòng."
Khương Lê gật đầu, Bạch Tuyết và Đồng Nhi ở lại bên ngoài, Khương Lê đẩy cửa bước vào.
Thư phòng đã đóng cửa sổ, thắp đèn sáng, bên ngoài là tiếng mưa rả rích, trong phòng là ánh đèn lung linh. Khương Lê đóng cửa lại, làn gió lạnh cuối cùng cũng biến mất khỏi phòng.
Cơ Hành ngồi ở bàn, dáng ngồi lười biếng, áo đỏ dài đến đất, lộ ra một góc thêu hoa văn phức tạp, dưới ánh đèn trông như những viên ngọc quý chuyển động, còn đôi mắt của hắn thì còn đẹp hơn cả bảo thạch, hàng lông mi dài nửa khép nửa mở đầy vẻ đa tình.
Khi Khương Lê bước vào phòng, ánh mắt của Cơ Hành lướt qua nàng, khẽ sững
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dich-ga-thien-kim/3560107/chuong-183.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.