Về những lời đồn đại quanh việc của Quý Thục Nhiên, khắp đầu đường cuối ngõ đều đồn ầm lên, tuy nhiên người của Khương Nguyên Bách phái ra cũng không tra ra được rốt cuộc là ai đã tiết lộ chuyện này. Việc này dường như trở thành một vụ án chưa được giải quyết, kết cục thì lại rất rõ ràng, danh dự của nhà họ Khương đã bị ảnh hưởng nghiêm trọng. Ít nhất trên triều đình, số bản tấu chương vạch tội Khương Nguyên Bách quản lý gia đình không nghiêm nhiều không đếm xuể.
Phe của Hữu tướng nhân cơ hội này lan truyền đủ loại tin đồn bất lợi cho Khương Nguyên Bách, lúc này càng thanh minh càng dễ rơi vào trung tâm của tin đồn. Khương Nguyên Bách bèn giả bệnh không lên triều, trầm mặc rất nhiều. Khương Nguyên Bình cũng bị liên lụy không ít, bầu không khí ở Khương phủ không tốt lắm.
Trong hoàn cảnh phức tạp như vậy, mùa đông ở thành Yên Kinh lặng lẽ đến.
Ngày đông chí, tuyết rơi rất dày. Đồng Nhi đứng ở cửa sân nói: "Ở núi Thanh Thành chưa từng thấy tuyết lớn như thế này, thật là đẹp."
Cảnh tượng mà người dân miền Bắc thấy quen thuộc, nhưng trong mắt Đồng Nhi lại rất mới lạ. Dù sao hai người đã sống ở chùa nhiều năm, rất hiếm khi thấy khung cảnh tuyết phủ trắng xóa như thế này. Đồng Nhi hỏi Khương Lê: "Tiểu thư, hôm nay vẫn phải đi phủ Diệp sao?"
"Đi." Khương Lê cười nói: "Nhưng trước đó, hãy đi một nơi khác trước."
"Nơi khác?" Đồng Nhi không hiểu.
Khương Lê cười cười, không trả lời.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dich-ga-thien-kim/3553074/chuong-143.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.